Địch Thanh trả lại thiên lý nhãn rồi hỏi:
- Diệp Bộ đầu, vì sao ngươi lại đến phủ Hưng Khánh này?
Diệp Tri Thu thấy Địch Thanh có chút xấu hổ, cười nói:
- Quách Tuân nhờ ta đi Thổ Phiên, ta mới từ nơi đó trở về. Biết ngươi có khả năng ở gần đây, liền ở lại vài ngày.
Tim Địch Thanh run lên, nhớ lại chuyện cũ, trong lòng thấy khổ sở. Đương nhiên là hắn đoán được, Quách Tuân nhờ Diệp Tri Thu đi Thổ Phiên, nhất định là có liên quan đến Hương Ba Lạp.
Diệp Tri Thu ghìm ngựa, ngắm nhìn dãy núi ở xa xa, bầu trời rộng lớn, than thở nói:
- Ngươi cũng đã biết, cuộc đời Quách Tuân rất ít khi cầu người khác.
Một lúc lâu sau, Địch Thanh mới gật đầu nói:
- Xưa nay huynh ấy vẫn luôn lấy việc giúp người làm mục đích.
- Nhưng theo ta được biết, ít nhất y đã từng nhờ cậy người ta ba lần.
Diệp Tri Thu quay đầu nhìn Địch Thanh, mắt sáng như đuốc:
- Ba lần đều là vì ngươi!
Thân hình Địch Thanh run lên, thấp giọng nói:
- Là ba lần?
Diệp Tri Thu từ từ nói:
- Năm đó Dạ Nguyệt Phi Thiên phá hủy Phật Di Lặc ở Đại Tướng Quốc Tự, đánh rơi Ngũ Long. Thái hậu tức giận, lệnh ta truy bắt kẻ trộm Ngũ Long, giết không cần xử…
Địch Thanh bỗng nhiên hiểu ra, thất thanh nói:
- Ngươi sớm biết là ta cầm Ngũ Long, nhưng cũng không bắt ta, là vì Quách Đại ca cầu ngươi không bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902736/quyen-2-chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.