Khi Địch Thanh tỉnh lại thì mồ hôi đầm đìa, không biết bản thân đang ở đâu.
Hắn còn nhớ rất nhiều những gì đã mộng. Trong giấc mộng có khóc, có cười, có máu, có lệ. Tuy nhiên có một giấc mộng ly kỳ khiến cho hắn nhớ rất rõ.
Trong giấc mộng đó, bản thân hắn ở trong một cái hang đá, xung quanh mờ mịt. Bốn bức tường xung quanh hang đá đều là những bức họa cổ vẽ tượng Phật trang nghiêm.
Chỉ có điều những pho tượng Phật đó đều lạnh lùng nhìn hắn.
Những pho tượng Phật đó hắn đã từng nhìn thấy khi ở trong huyền cung của lăng Vĩnh Định. Có điều những pho tượng Phật mà hắn nằm mơ lại không phải trong cung mà trong hang đá.
Đột nhiên hang đá bốc lửa. Không biết ngọn lửa bùng lên từ đâu nhưng bốc cháy hừng hực hòa tan tượng Phật. Pho tượng Phật đó từ từ thay đổi rồi chợt biến thành khuôn mặt Chân Tông.
Chân Tông đang nhắm mắt khi Địch Thanh đi tới liền chợt mở mắt ra mà nói:
- Tới đây.
Cho dù lúc đó Địch Thanh đang nằm mơ nhưng thấy Chân Tông mở mắt thì cũng phải kinh hãi.
Đến đây là đến đâu?
Ngay vào lúc Chân Tông mở mắt ra, Địch Thanh chợt bừng tỉnh. Đã hai lần ở trong mơ hắn nghe thấy cái âm thanh đó. Một lần là ở trong ngục còn một lần là bị trọng thương hôn mê.
Nghĩ tới đây, Địch Thanh mới cảm nhận toàn thân đau nhức liền rên lên một tiếng rồi mở mắt.
Một tia sáng xuyên thấu qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902700/quyen-2-chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.