Địch Thanh làm ra vẻ ung dung nói:
- Hạ chỉ huy tìm tại hạ đến đây, không phải muốn tại hạ bắt giặc sao? Tại hạ may mắn không phụ lòng tin tưởng của chỉ huy.
Khâu Minh Hào nhìn Địch Thanh từ trên xuống dưới, chậm rãi nói:
- Có vẻ như ngươi bị thương không nhẹ!
Gã liếc nhìn Hạ Tùy, ngầm hỏi ý kiến.
Địch Thanh rùng mình, tuy lúc này rất muốn nằm xuống nghỉ ngơi, nhưng hắn vẫn cố tỏ ra bình tĩnh:
- Chút tổn thương nhỏ nhoi này thì nhằm nhò gì.
Hắn sợ Khâu Minh Hào và Hạ Tùy nhận ra mình đã đuối sức thì sẽ lập tức vung đao giết hắn.
Ánh mắt Khâu Minh Hào hiện rõ sát khí, gã vừa định tiến lên thì bỗng có tiếng bước chân từ đằng xa truyền đến, một người chạy vội đến, nói:
- Hạ chỉ huy, không phát hiện tung tích của bọn giặc ở đâu cả!
Khâu Minh Hào thở ra một hơi rồi buông tay cầm đao ra. Người vừa mới tới là Phó đô đầu Vương Khuê của quân Kiêu Vũ. Hạ Tùy chậm rãi lắc đầu, cũng buông lỏng tay cầm đao ra, cau mày hỏi:
- Vậy thì kỳ quái thật! Vừa rồi rõ ràng ta còn thấy dấu vết của bọn chúng. Vương Khuê, mấy nơi khác thì sao?
Y nháy mắt với Khâu Minh Hào. Khâu Minh Hào hiểu ý nói:
- Để ta tới chỗ chuồng ngựa kiểm tra.
Vương Khuê lắc đầu đáp:
- Mấy nơi kia đều là kế nghi binh do bọn giặc cố ý bố trí, cũng không thấy tên giặc nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sap-huyet/1902541/quyen-1-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.