Ánh đèn mập mờ,trong căn phòng tăm tối có một người đàn ông đang nằm trên giường.
Toàn bộ tay chân của ông ta bị trói lại bởi các sợi nịch to bằng cả lòng bàn tay,cả cơ thể dính chặt trên giường.
Ông ta đang ngủ đột nhiên trừng mắt lớn,cong ngửa người ra đằng sau cố gắng bật dậy nhưng bị trói nên phát ra âm thanh "rầm rầm",cả cơ thể không ngừng dãy dụa.
Đồng tử mắt co lại thành một chấm đen,ông ta há miệng gầm gừ như muốn cắn xé thứ gì đó,tay không ngừng cào loạn xạ.
Cả cơ thể bầm tím,nhiệt độ hạ thấp như đã chết,cứ thế phát điên hóa thành một con thú trên giường.
Từ trong bóng đêm xuất hiện hình dáng một người đàn ông cao lớn khác,ánh sáng le lói từ bóng đèn cạnh giường chiếu sáng một góc ở gương mặt kia.
Người đàn ông theo dõi tất cả,trên mặt không biết đang bộc lộ cảm xúc gì.
"Đưa ông ta đến phòng đông lạnh đi.",giọng nói trầm đến lạnh cả xương tủy vang lên,người đàn ông kia nói qua bộ đàm.
Sau đó quay lưng rời khỏi căn phòng,theo sau có 2 vệ sĩ cao lớn mặc quần áo quân nhân che kín cả người.
Cả ba cùng đi trên hành lang khiến nó trở nên chật hẹp hơn mọi khi.
Quay trở về hiện tại.
Hai đứa trẻ thẫn thờ nhìn nhau,nhất thời không biết phải làm gì.
"Tôi ngủ trưa đây.",cậu nhóc mệt mỏi ngã lưng lên giường.
Ngu Tinh Hà:"..."
Đỗ Minh Nhật dùng giọng mũi,"Anh có muốn đến trường không?"
Cậu ngạc nhiên,"?",nhất thời không biết phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-cat-len-tieng-long/2852103/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.