Ngu Tinh Hà trở về nhà của Đỗ Minh Nhật,lúc này đã 12 giờ trưa nhưng nơi này lại không có ai ngoài bà giúp việc đang tất bật trong bếp.
Bình thường vào giờ này Ngu Tinh Hà đã dùng cơm cùng gia đình mình nhưng nhà của Đỗ Minh Nhật lại không có không khí sinh hoạt thường ngày mà cậu biết.
Người nhà này bộ không ăn không uống gì à?,Ngu Tinh Hà nghĩ thầm trong bụng,mà cũng tốt,cậu vốn ngại người lạ nên khoảng thời gian yên bình này rất quý giá,ít ra là đối với cậu.
Chỉ có điều Ngu Tinh Hà cũng hơi đói rồi.
Cậu đi lên phòng ngủ phát hiện Đỗ Minh Nhật cũng không có ở đây.
"Trưa nay phu nhân không về,đợi cậu chủ và cô chủ làm xong việc rồi thì có thể dùng bữa.",giọng người giúp việc vang sau lưng cậu.
Vì bà đột ngột lên tiếng như vậy làm Ngu Tinh Hà hoảng sợ vô cùng,đúng là mãi chẳng thể quen được với mấy tình huống như thế này.
Cậu nhìn về phía cửa phòng của Nguyễn Thái Khánh An một lúc,vẫn yên ắng như vậy,thật sự không có ai Ngu Tinh Hà chỉ còn cách ngồi trong phòng đợi,cậu nhàm chán đi dạo xung quanh.
"Rộng thật,nhưng cũng khá ấm áp.",không biết có phải thế không chứ bản thân Ngu Tinh Hà cảm thấy như vậy đó.
Cậu lướt qua kệ sách,nơi để con thuyền,ở đây chủ yếu là sách về khoa học và triết học,Ngu Tinh Hà cũng không bất ngờ vì với đầu óc thông minh kèm tư duy có chút khác người của Đỗ Minh Nhật thì đọc mấy quyển này cũng dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-cat-len-tieng-long/2852071/chuong-39.html