A! A! A!
Ngu Tinh Hà không ngừng gào thét nhưng tất cả chỉ tồn tại trong suy nghĩ của cậu thôi, mãi chẳng thể phát ra thành tiếng.
Hai thầy trò ngồi nói chuyện một lúc lâu, bảo là nói chuyện chứ thực tình chỉ có một người không ngừng nói, nói rất nhiều, người còn lại chỉ gật đầu rồi "vâng ạ".
Nam Thiện: "Em không được đối đã với động vật như thế cho dù chúng có phải động vật hoang hay không."
Ngu Tinh Hà 5 tuổi: "Vâng ạ."
Nam Thiện: "Mối quan hệ giữa em và các bạn có tốt không?"
Ngu Tinh Hà 5 tuổi: "Vâng ạ."
Nam Thiện: "Các bạn có làm khó dễ em không?"
Ngu Tinh Hà 5 tuổi: "Vâng ạ."
Nam Thiện: "Nếu lần sau có xảy ra xung đột gì thì phải báo giáo viên trước."
Ngu Tinh Hà 5 tuổi:"Vâng ạ."
Nam Thiện: "Em có thể nói với thầy."
Ngu Tinh Hà 5 tuổi: "Vâng ạ."
Nhạt nhẽo vô cùng.
Nam Thiện lấy tay đỡ trán, thật ván óc với đứa nhỏ này nhưng cũng không thể trách được, phận làm thầy là phải chịu đứng mấy đứa nhóc thế này.
"Oa, hu hu, đã hết chưa vậy? Thật muốn về nhà, không, gặp Minh Nhật quá..." Ngu Tinh Hà không ngừng gào thét, nếu bây giờ mà cậu có được cơ thể xác thịt của trước đây thì chắc giờ cũng khàn cả cổ rồi.
"Tùng! Tùng!"
Hai tiếng trống, nghĩa là vào lớp rồi.
Đứa bé rất ngoan ngoãn đứng xuống giường, tỏ ý muốn quay lại lớp.
Nam Thiện nhìn cậu học trò ngây ngô trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-troi-cat-len-tieng-long/2852060/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.