Sau khi khai giảng, Tuỳ Hầu Ngọc và Hầu Mạch cuối cùng cũng phải ăn quả đắng.
Tang Hiến và Nhiễm Thuật thì không sao.
Sau khi khai giảng, Âu Dương Cách cần chuẩn bị cho buổi lễ tựu trường, vô cùng bận rộn, nhưng vẫn dành thời gian để gặp Hầu Mạch và Tuỳ Hầu Ngọc.
Đi học lại, hai người kia vẫn ngồi chung bàn học. Âu Dương Cách vào phòng học, khoanh tay trước ngực nhìn hai người, một hồi lâu cũng không nhúc nhích. Giống như một bên đang nhìn bọn họ, một bên đang hoài nghi nhân sinh.
Không nói việc hai người con trai yêu đương, hai thằng nhóc này lại ở dưới mí mắt hắn chèn ép nhau lại thành một cặp đấy. Màn giới thiệu căng thẳng đến mức muốn đánh nhau ông còn nhớ đâu rồi, quay đầu lại một cái liền ân ân ái ái rồi à?
Ông hoàn toàn trở thành một nhân chứng trong chuyện này.
Thôi kệ đi, hai đứa kia dường như không phải lo lắng về học tập hay thể thao, bọn nó có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Nhưng dù thế nào đi nữa thì nó cũng không chính đáng, đây chẳng phải là một ví dụ tiêu cực sao?
Âu Dương Cách thật sự rất đau đầu với hai người này.
Tuỳ Hầu Ngọc và Hầu Mạch bị nhìn chằm chằm vào khiến cả da đầu tê dại, bọn họ chỉ có thể ngoan ngoãn đọc sách, chỉ cần ở trước mặt Âu Dương Cách thì họ sẽ trở thành hai con chim cút.
Cuối cùng Âu Dương Cách chỉ nói: “Hầu Mạch, em lại đây.”
Hầu Mạch khẽ hỏi: “Sao vậy thầy?”
“Đến đây!” Âu Dương Cách nói xong liền đưa Hầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-toi-co-the-thich-cau-ta-duoc-co-chu/885876/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.