Xin hỏi, ở đây ai có thể đánh ngã một người trong năm phút được không?
Hầu Mạch thì được đấy.
Hắn cởi quần áo của Tùy Hầu Ngọc ra, đỡ Tùy Hầu Ngọc lên giường, đồng thời giúp cậu cởi giày và đắp chăn lên.
Tiếp đó vươn tay ra, lau đi cái môi còn đang ươn ướt của Tùy Hầu Ngọc, sau đó ngồi một mình bên giường thở dài.
Theo như kinh nghiệm mà hắn nhìn ra được, sau khi Tùy Hầu Ngọc chìm vào giấc ngủ thì hắn không cần ở bên cạnh cậu nữa, nhưng cách chừng hai tiếng nhất định phải bên cạnh cậu check in một lần. Phải chạm vào người cậu, nếu không Tùy Hầu Ngọc sẽ tỉnh rất nhanh.
Nếu là bình thường, Tùy Hầu Ngọc ngủ nông nên chỉ cần nghe tiếng là đã tỉnh. Nhưng sau khi ngủ cạnh Hầu Mạch rồi, Tùy Hầu Ngọc ngủ như ‘lợn chết’, dù có đẩy, ghé vào lỗ tai kể chuyện cũng sẽ không tỉnh.
Bây giờ Tùy Hầu Ngọc chỉ mới vừa chìm vào giấc, thật sự hắn không nỡ đánh thức cậu dậy, thế là đành phải tự mình kéo hai cái giường lại với nhau.
Kéo hai cái giường xong rồi, đột nhiên Hầu Mạch nghĩ, để giường đơn ngủ có phải sẽ được ôm chặt hơn nữa không nhỉ?
Chần chừ một hồi vẫn quyết định kéo giường, tại trong phòng ngủ cũng lạnh, dù giường có hẹp hay không thì Tùy Hầu Ngọc cũng nhích lại gần hắn.
Chuyển giường xong, Hầu Mạch chuẩn bị vén chăn chui vào trong ngủ thì nghe được tiếng đập cửa.
Hắn trả lời rồi đi ra ngoài mở. Phòng ngủ của họ sẽ có giáo viên kiểm tra nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-toi-co-the-thich-cau-ta-duoc-co-chu/885864/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.