=============
Bọn họ gần như là vừa đi vừa chạy, Thẩm Hòe Tự chưa bao giờ cảm thấy việc đứng chờ thang máy leo lên mười chín tầng lầu cần thời gian lâu như vậy.
Lên đến nơi, anh kéo cửa nhà, đẩy mạnh Kỷ Xuân Sơn vào trong rồi trở tay sập cửa. Kỷ Xuân Sơn ngoan ngoãn thuận theo để mặc anh ấn mình lên tường. Thẩm Hòe Tự hôn hắn mà như đang cắn xé, đầu lưỡi đảo lộng lung tung trong khoang miệng, ngón tay xoa bóp cơ ngực săn chắc cách một lớp vải áo.
Kỷ Xuân Sơn nhẹ nhàng ôm eo anh bị động hôn đáp trả, hắn khá hưởng thụ thái độ nôn nóng của Thẩm Hòe Tự, mãi đến khi tay anh thò tay vào lưng quần sờ lên dục vọng nóng rực của mình.
"Đừng..." Kỷ Xuân Sơn đè cánh tay kia lại, thở hổn hển nói, "Chờ một chút."
Thẩm Hòe Tự lại xoa nhẹ mấy phát, cứng quá.
Anh dán môi lên gáy Kỷ Xuân Sơn, vừa hôn vừa hỏi: "Đi siêu thị mà không mua luôn à?"
Kỷ Xuân Sơn cười khùng khục vài tiếng, sao hắn có thể phạm vào sai lầm cấp thấp như thế được.
"Mua rồi." Hắn rút tay Thẩm Hòe Tự ra khỏi cạp quần mình, nghiêng đầu né tránh nụ hôn của anh, "Nhưng em phải ăn cơm trước đã."
Thẩm Hòe Tự không thèm nói nhảm với hắn, tiếp tục ngoan cố kéo quần: "Làm xong rồi ăn."
Kỷ Xuân Sơn kiên quyết không thỏa hiệp, giữ chặt lưng quần không buông tay: "Ăn xong rồi làm."
Thẩm Hòe Tự có dự cảm chiếc quần thể thao này của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-roi/2814452/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.