Di Thiên bị khóa chặt hay tay trên ghế, chân cũng bị trói vào chân ghế, cổ bị xích bằng một vòng kim loại cố định không thể cử động, Vĩ Mặc đã rút kinh nghiệm lần để cô chạy trốn lúc trước, bây giờ cứ cách 1 gang tay hắn lại khóa một lần, trên dưới toàn thân Di Thiên không thể nhúc nhích dù chỉ một ngón tay.
Di Thiên nhìn người nam nhân đang bận rộn điều chế gì đó trước mặt, cô thở dài một tiếng, xem ra lần này khó thoát rồi. Bị gϊếŧ là chuyện sớm muộn, nhưng cô không cam tâm...Không thể bị gϊếŧ mà một chút lí do cũng không biết.
- Anh định bắt tôi để dụ Sở Ngạo, một phát tiêu diệt Địa Ưng bang luôn sao?
Vĩ Mặc tay vẫn không dừng động tác, nhưng hắn vẫn luôn chú ý đến cô, liền thuận thế trả lời: -Không. Người tôi muốn bắt là cô.
Di Thiên cười khổ "Haizzz, nếu vậy anh nên để tôi đính hôn xong đã chứ..."
Vĩ Mặc khẽ khựng lại, sau đó lại tiếp tục đổ cái này sang cái kia, điều chỉnh nút này lên một chút lại hạ nút kia xuống một đoạn.
- Tôi tuyệt đối không thể để hai người đính hôn được.
Hể??? Là sao thanh niên?
Di Thiên ngơ ngác ngước mặt lên nhìn Vĩ Mặc, cái câu nói đó thực sự có gì đó cực kì không ổn. Cô suy nghĩ nửa ngày vẫn không thể tìm ra lí do để hắn thốt ra câu đó được. Vĩ Mặc chắc chắn không thể để ý cô, chẳng lẽ...
Đệch!!! chàng trai à, yêu thầm Sở Ngạo sao không nói sớm? Nếu biết trước tôi sẽ không chấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-lai-la-nu-phu/543592/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.