Di Thiên trốn sau một cái bàn, khi tiếng bước chân càng đến gần thì cô cúi người càng thấp, sau bao nhiêu năm kinh nghiệm len lỏi, trốn chui trốn nhủi nằm vùng các kiểu, bản năng của cái mạng già này cho biết, chỉ cần cô ngọ nguậy phát ra một chút âm thanh hiển nhiên sẽ là...cá nằm trên thớt!!!!
- Đi ra ngoài!
"Ông chủ" quát lên một tiếng, hai người đàn ông kia lập tức dạ dạ vâng vâng, nhanh chóng lúi cúi biến khỏi chỗ này. Di Thiên tim đập nhanh hơn, tuy chưa chắc là hắn đã phát hiện ra cô, nhưng cảm giác đối mặt với một kẻ cực kì nguy hiểm, hơn nữa lại gần như vậy làm cô có chút hoảng sợ.
Tiếng bước chân dừng lại, Di Thiên đoán là hắn đang đứng xem xét thứ gì đó, cô liếc qua xung quanh phạm vi căn phòng, xem có chỗ nào chạy được không? Đang còn nghĩ ngợi trốn thoát bằng cách nào, một âm thanh từ phía đỉnh đầu vang lên: -Còn trốn nữa? Mau ra đi.
Di Thiên lông tóc dựng đứng, một dòng điệm chạy dọc sóng lưng, trong lòng thầm mặc niệm "Anh hai à, đừng phát hiện ra em. Thần linh ơi, nhầm thôi mà nhầm thôi!!!"
Một loạt âm thanh bén nhọn xuất hiện, Di Thiên chớp mắt nhận ra đây là tiếng thủy tinh va chạm vào nhau, một tia sáng xẹt qua, cô tức khắc bật người nhảy ra phía sau. Ngay khi cô vừa rời khỏi chỗ ẩn nấp, những dòng chất lỏng xanh xanh đỏ đỏ thay nhau đổ xuống, ướt đẫm một mảng nền nhà. Tiếng xèo xèo như trên chảo nóng, nền nhà tỏa ra một làn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-lai-la-nu-phu/543591/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.