- Sở Ngạo, anh thật biết đùa!!
Di Thiên giọng nói lắp bắp, hiển nhiên bị lời nói đùa của mỗ nam nhân nào đó hù cho bay mất 3 hồn 7 vía. Khuôn mặt xuất hiện 2 tầng đỏ ửng, dù sao thì đây là lần đầu tiên cô bị đùa giỡn trắng trợn như vậy nha.
- 28 năm con trai của tôi mất trong tay cô rồi, cô định phủi mông chạy lấy người?
Thanh âm như đe dọa cũng như đùa cợt của con sói vang lên thành công ép con cừu không còn đường lui. Thấy cô mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, một chút động tác cũng không dám, Sở Ngạo thực muốn cười, hắn nhận thấy trên phương diện này cô thực sự rất ngây thơ. Di Thiên đang bận công tác "nhận tội" không nhìn thấy người đàn ông bên cạnh lúc nãy còn chín chắn hiện đang dựa gần vào cô. Lúc môi mỏng gần chạm vào tóc cô thì...
- Đừng đẩy! Nhích ra, chật quá đi!!
- Tử Duệ, cậu cút xa tôi ra một chút.
- Tên Hồng Ưng ngu dốt kia, nặng quá đấy...
- Aaaa....
"Rầm!!"Cánh cửa phía sau dưới sức ép của lực đẩy và lực la khủng bố kia đã anh dũng hi sinh bỏ mình. Một đám người loi nhoi ngã xuống đất, chồng chất lên thành một đoàn hỗn độn. Hoàng Ưng ở phía trước bắt gặp hình ảnh "xém thân mật" của lão đại, thành công đón nhận ánh mắt như tu la của mỗ lão đại nào đó, trong lòng không khỏi tự cầu nguyện " Thôi rồi! Hết mẹ nó thật rồi!".
Di Thiên giật mình, quay lại nhìn đống người trên sàn nhà, nghĩ nghĩ nửa ngày, biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-lai-la-nu-phu/543488/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.