Sáng sớm tinh mơ, trên con tàu buôn đầy ắp người, từng tiếng trả giá,ra giá huyên náo khắp một vùng. Trên lan can tàu, một cô gái trẻ tựa người vào, gió hất bay mái tóc xoăn uốn nhẹ phần đuôi, bồng bềnh như thác nước nhẹ nhàng chảy xuống. Mặt trời dần dần ló dạng, tạo thành một khung cảnh tuyệt mĩ.
Một phụ nhân thấy người lạ, buồn miệng hỏi:
- Cô gái trẻ, mới tới sao?
Di Thiên xoay người lại, thấy có người bắt chuyện, dành cho phụ nhân một nụ cười thật tươi:
- Vâng, tôi muốn đi đến vùng biển S.
Không kiêu ngạo, không siểm nịch, làm cho phụ nhân cảm giác rất tốt: "Tốt, tốt, tuổi trẻ nên đi chơi cho thoải mái" Nói xong không đợi Di Thiên trả lời, nhấc chân rời khỏi.
Sau khi phụ nhân rời khỏi, nụ cười trên môi Di Thiên lập tức biến mất, khuôn mặt trầm xuống. Xem ra cô không nhầm, thật sự không nhầm. Đây là chuyện gì? Cô tới đây từ sớm, âm thầm đánh giá con tàu một phen nhưng lại thu hoạch ngoài ý muốn, những người trên tàu này có gì đó rất lạ. Rõ ràng là tàu buôn thủy sản nhưng những kho hàng vác lên không có mùi vị của nước biển hay những con buôn này làn da rất trắng, không giống những người lớn lên trên vùng biển. Người phụ nhân lúc nãy, cô quan sát rất kĩ, vết chai trên tay kia, là người lâu năm dùng súng, là loại đoạn 5.2 ly, dù trên mặt là tươi cười nhưng tuyệt đối là trong lòng đang thầm đánh giá cô.
Họ là ai? Tại sao phải giả làm con buôn? Đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-lai-la-nu-phu/543453/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.