Cát Thăng Khanh nhặt cặp kính lên ném vào thùng rác, ngẫm nghĩ một lúc rồi lại lấy ra, bỏ tròng kính vỡ đi chỉ để lại gọng.
Đột nhiên, ngoài hành lang vang lên tiếng bước chân từ xa tiến lại, còn có cả giọng nói của Vĩnh Quý: Thăng Khanh, anh tắm xong rồi, mày có đi tắm luôn không?
Vĩnh Quý: Sao đèn lại tắt rồi? Công tắc ở đâu đấy?
Anh mò mẫm, cuối cùng cũng sờ thấy công tắc. Nhà ăn sáng đèn trở lại, Cát Thăng Khanh đang ngồi trên một chiếc tủ đông, tay đỡ lấy góc mắt.
Đó là chiếc tủ đựng đồ đông lạnh và kem của trường học.
Cát Thăng Khanh: Không sao, đèn đột ngột tắt nên em mới ngã đập đầu vào tủ.
Y ngồi trên chiếc tủ đông, muốn đuổi khéo người kia đi; thế nhưng Vĩnh Quý ngược lại thấy tò mò, nói sao thì tủ rung lắc thế kia cơ mà, hẳn là ngồi trên đó cảm giác cũng chẳng ra làm sao.
Anh quan sát Thăng Khanh: Mày ngồi đấy làm gì? Đau đầu à? Hay khó chịu chỗ nào?
Phó Vĩnh Quý muốn ghé lại gần xem nhưng bị người nọ đẩy ra; Cát Thăng Khanh dùng lực rất mạnh, suýt chút nữa đẩy anh ngã lăn quay.
Cát Thăng Khanh: Anh đi ra xem nào! Em đã bảo là không sao rồi!
Trong lòng anh bỗng chốc bùng lên một ngọn lửa giận: Làm trò gì đấy?! Ăn nói cho hẳn hoi!
Thăng Khanh giữ chặt nắp tủ, nóng lòng suy nghĩ phải làm sao mới đuổi được cái người này đi để xử lý “thứ” trong tủ; thấy y không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-huyen-bach-son-van-chua-len-hot-search/2558853/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.