Thành phố vào buổi đêm- là thời điểm thích hợp để mọi người có thể ra ngoài đi dạo, nhìn ngắm phố phường. Những con phố dần đã lên đèn, thay đổi diện mạo rất khác so với ban ngày. Nó mang một nét ma mị nhưng cũng không kém phần sôi nổi. Dòng người cứ tấp nập đi đi về về sau giờ làm mệt mỏi, và Thục Nghi cũng không phải là ngoại lệ.
Uể oải bước từng bước, dừng chân trước tòa chung cư, cô khẽ ngước nhìn lên tầng của mình sinh sống, trông thấy đèn đã được bật sáng. Trong lòng của Nghi liền vơi đi hết những nỗi lo mang tên cơm áo gạo tiền.
Thục Nghi nhẹ nhàng mở cửa. Hiện trước mắt cô là thân ảnh lười biếng đang nằm trên sofa xem TV của Thanh Nhã. Có lẽ cô nhóc đó hôm nay tan tầm sớm, vì mùi hương thoang thoảng từ bếp đã giúp cô chứng minh điều đó.
Nghe thấy tiếng cửa, Nhã chầm chậm ngồi dậy. Thấy bóng dáng người thương, cô nhóc cười rạng rỡ liền nói:
“Cưng về rồi à, tắm nhanh lên ra ăn cơm đi. Mình đợi nãy giờ đấy.”
Thục Nghi gật đầu. Tuy vậy, cô không hề đi đến nhà tắm. Cô nàng lao thẳng vào lồng ngực của người yêu. Hai tay ôm chặt lấy eo Nhã, cố gắng hít hà mùi hương từ bạn gái.
Thanh Nhã bật cười trước hành động trẻ con của Nghi. Nhưng mà cô cũng không hề đẩy ra hay chối bỏ, chỉ dịu giọng nói nhỏ với bé con nào đó của mình:
“Thôi nào, tắm đi. Hôi gần chết.”
“Nhã bắt đầu chê Nghi rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nay-nu-chinh-la-vay-/3643395/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.