Sau khi cùng nhau đi ăn hủ tiếu gõ gần trường, cả ba chào tạm biệt nhau ở cổng trường. Đợi bóng dáng nhỏ nhắn của Ngọc xa dần, Nghi nghiêng đầu sang Vy hỏi nhỏ:
"Hôm nay cậu lạ thiệt đấy, bình thường hận không thể xé con nhà người ta thành trăm mảnh, mà nay lại nổi hứng muốn bảo vệ người ta vậy?"
"Chuyện cũ mình bỏ qua đi, cứ để cậu ta sống trong sự nhu nhược vậy thì lỡ sau này cậu ta có mệnh hệ gì thì tao hối hận không kịp nữa." Trúc Vy nhẹ nhàng lên tiếng.
"Dù gì trước đó tụi mình cũng làm cậu ta buồn nhiều rồi, giờ sửa lại lỗi sai cũng không tính là muộn. À mà, vụ này cậu tính kể với Nhã sao? Cậu đó mà biết chắc sốc lắm đó." Thục Nghi bỗng nhớ ra cô bạn Thanh Nhã của mình cũng vốn chả thích Bảo Ngọc.
"Không sao, cậu ta cũng không phải ghét Ngọc gì đâu, chút tao sẽ nhắn tin với Nhã. Mà thôi, cũng trễ rồi, tao lấy xe về trước nha, đi đường cẩn thận." Nói xong, Vy dắt chiếc xe đạp điện đi và không quên vẫy tay chào Nghi.
Nhìn Vy nhập cùng làn người qua lại trên phố đông, Nghi nghĩ thầm không biết với tính nết của cô nàng đại tiểu thư này sẽ kéo dài việc này trong bao lâu nữa, một tuần hay một tháng đây? Dù sao, cô nhóc kia không giở trò phá làng phá xóm là cũng đáng mừng rồi.
Sáng hôm sau, Vy từ từ tiến vào lớp học của mình. Đi ngang qua dãy hành lang, thấy Nhã với Nghi đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nay-nu-chinh-la-vay-/3643379/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.