"Này, hôm nay tới tao trực lớp, cơ mà hôm nay tao lại có việc rồi. Mày trực nhật thêm một hôm nữa giùm tao luôn đi nha Ngọc."
"Mình biết rồi. Cậu cứ về trước đi." Ngọc nhìn người nọ, chầm chậm gật đầu đồng ý.
Cô gái đó cười tươi, vỗ vai Ngọc rồi quay người về chỗ mình. Vy nhíu mày, nhìn Ngọc bằng ánh mắt khó hiểu. Ngọc cảm nhận được ánh mắt đang hướng vào mình của cô, vội rụt vai lại, lẽn bẽn hỏi nhẹ:
"Bộ...mặt mình dính gì sao...? À mà, cậu... tới đây định nói gì vậy...? Nếu không thì mình xin phép đi trước nhé..." Bảo Ngọc khẽ xoay người, đi đến góc phòng học lấy cây chổi. Thấy vậy, Vy vội chạy đến góc phòng, giật lấy cây chổi từ tay Ngọc.
Cô nhóc đó ngơ người, tròn mắt nhìn cây chổi từ tay mình vào tay người vẫn luôn làm khó dễ nhóc. Trên khuôn mặt ưa nhìn của Ngọc đã hiện rõ nét bối rối pha lẫn tí lúng túng:
"Cậu... cậu làm gì vậy? Mình đang bận lắm đó... Mai cậu lại đến nói chuyện nhé..." Nói xong, Ngọc liền cầm lấy cây chổi trên tay Vy, bắt đầu từ từ quét rác.
Vy đứng ở đó nhìn Ngọc đang cặm cụi cầm chổi, hình bóng ấy nhìn thế nào cũng có phần đáng thương. Càng nhìn, cô càng chịu không nổi cái hình ảnh này, nhẹ nhàng bước đến chỗ Ngọc và một lần nữa giật cây chổi trong tay cô nhóc. Không đợi nhóc mở miệng, Trúc Vy nhanh chóng cất lời:
"Việc hôm nay thì hôm nay làm. Tao đến đây để xin lỗi mày mà thôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nay-nu-chinh-la-vay-/3643378/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.