Bình thường Phương Thức Du là một người khá rộng lượng, nhưng một khi đã lên bàn mổ thì lại trở nên rất nghiêm khắc.
"Đèn." Phương Thức Du nói, "Đèn chiếu vào đâu vậy?"
Sinh viên vội vàng "ôi ôi" vài tiếng, điều chỉnh hướng của đèn vô trùng.
Phương Thức Du nghiêm khắc với người khác chủ yếu là khi ở trên bàn mổ, chính xác hơn, phạm vi hắn tức giận chỉ nằm trong khu vực vô trùng.
"Hút bớt khói đi, trường mổ thế này sao mà nhìn được." Phương Thức Du nhíu mày.
Khói từ dao điện bốc lên không biết thế nào mà lại bay thẳng vào tầm nhìn của hắn, một bác sĩ khác nhanh chóng lấy ống hút khói. Một ca phẫu thuật lồng ngực thường có khoảng 8 người cùng làm việc, trên bàn mổ có ba bác sĩ, bác sĩ chính, bác sĩ phụ tá một và bác sĩ phụ tá hai. Hôm nay trong phòng mổ có thêm vài sinh viên.
Thông thường, chỉ cần không ai gây rắc rối trong phạm vi thao tác của Phương Thức Du, thì dù có dùng kẹp cầm máu đấu nhau hắn cũng không quan tâm.
Lần này, cậu sinh viên này có lẽ quá căng thẳng, đèn chỉ cần điều chỉnh một chút là được, nhưng cậu ta cứ như không dám động vào. Nhìn cậu ta cầm tay cầm của đèn như đang cầm cần gạt vòi hoa sen, xoay một chút sang trái thì là nước lạnh, xoay một chút sang phải thì là nước nóng. May mắn là y tá đến gần và bảo cậu ta tránh ra, cô y tá kéo tay cầm đèn xuống, xong.
"Tôi sợ cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-hom-nam-tay-tang/3613971/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.