Đứng ở ngoài cởi giày, Lục tam lang đi vào phòng, mặt trắng như bạch ngọc, im lặng không nói năng gì. Đôi mắt hoa đào trên gương mặt khôi ngô hơi nhếch lên, lúc nghiêm túc thì không có vẻ phong lưu quyến rũ, thay vào đó là cảm giác chính trực. Lục Quân vừa nhìn sang thì La Linh Dư đứng dậy, mặt đỏ bừng.
Ánh mắt đó của nàng, rõ là yêu cầu nàng phải kiên cường. Đương nhiên trong lòng nàng khá xấu hổ, đã đoán ra được cảnh bị Lục Quân ghét bỏ rồi —— ngày trước là thế, bây giờ cũng vậy. Không hổ là La biểu muội.
Nếu có cách khác thì nàng cũng không cần phải cầu xin Lục Quân làm gì… La Linh Dư nghĩ bụng, nàng không như những nữ lang danh môn khác, người khác có được Hoa thần hay không cũng chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc sống bình thường; nhưng nàng đang muốn có địa vị ở Kiến Nghiệp, nên rất cần cái danh Hoa thần hòng lập danh tiếng. Thế nhân danh sĩ trong thời đại này rất tôn sùng tài nữ và mỹ nhân… Muốn lấy được tấm chồng tốt, ít nhất nàng cũng phải có chút gì chứ?
La Linh Dư mặc cảm: dù gì hình tượng của mình cũng đã hỏng trong mắt Lục tam lang, giờ có hỏng thêm cũng chẳng sao. Rõ ràng có cơ hội, vì sao mình phải từ bỏ?
Tuy trong lòng xấu hổ tới mức chỉ muốn bỏ đi ngay, nhưng ngoài mặt, La Linh Dư vẫn ra vẻ quý nữ thanh tao.
Cẩm Nguyệt thấp thỏm, tam lang đã về mà các nàng chỉ lo nói chuyện với biểu tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-dich-noi-sac-dep-tuyet-tran/2106954/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.