Người ta nói rằng khi một người sắp chết đi, mọi ký ức của cuộc đời sẽ như một cuộn phim tua nhanh hiện ra trước mắt.
Nhưng Yến Minh cảm thấy mình dường như chẳng nhìn thấy gì cả.
Lúc đó anh đang nghĩ gì?
Trong tay anh là chiếc bánh sinh nhật đã đặt trước hai tuần, trong lòng còn đang tính xem năm nay nên tặng em ấy món quà gì.
Thật ra, mỗi năm anh đều tặng rất nhiều quà.
Không chỉ vào sinh nhật.
Thấy món đồ chơi dễ thương là tiện tay mua cho cô một cái, thấy chiếc váy đẹp thì nhờ nhân viên giữ lại một chiếc, những món đồ đang được các bạn nữ trong trường yêu thích, anh đều để ý, nghĩ xem Yến Thu có thích không.
Cô là em gái duy nhất của anh.
Nhìn cô lớn lên từng chút một. Từ những bước đi chập chững, tiếng bi bô học nói, cho đến khi trở thành một cô gái dịu dàng, xinh đẹp.
Mỗi bước đi, mỗi bước trưởng thành, anh đều trân trọng.
Thật ra cũng không phải không có cãi nhau.
Khi anh 7, 8 tuổi, đám con trai đều nghịch ngợm. Còn Yến Thu nhỏ hơn anh 3 tuổi, chẳng hứng thú gì với xe hay robot.
Đôi khi ông nội đi đánh mạt chược, bà nội đi khiêu vũ, Yến Trọng Bắc và Lương Tố đều không có nhà, anh sẽ tạm thời được giao nhiệm vụ trông em gái.
Trẻ con vốn thiếu kiên nhẫn, Yến Minh cũng không ngoại lệ. Anh thấy trông em chán quá, nên gọi mấy đứa nhỏ dưới lầu lên chơi.
Một đám con trai ồn ào náo loạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700406/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.