Tưởng Kinh Hàn xách quai ba lô của cô, một tay đút túi quần, khóe môi hơi nhếch lên, trông tâm trạng rất tốt, “Chạy cái gì.”
Yến Thu có hơi lúng túng, nhưng vẫn giữ vẻ bình tĩnh, “Không, chỉ là muốn đi vệ sinh lần nữa thôi.”
Thiếu gia Tưởng thuận nước đẩy thuyền, “Vậy đi đi, tớ đợi cậu.”
“…” Yến Thu nhấc chân bước lên cầu thang.
“Tự nhiên lại không muốn nữa, về nhà thôi.”
Tưởng Kinh Hàn vẻ mặt “tớ biết ngay mà”, khẽ “ừm” một tiếng qua mũi.
Lúc này đã là tháng Tư, trời đã về chiều.
Mấy cây hoa anh đào trước cổng trường nở rộ, dưới màn đêm mờ ảo lấp lánh ánh hồng dịu dàng, theo gió rơi lả tả từng mảnh vụn. Bay lượn xoay tròn dưới ánh đèn đường.
Đẹp thì đẹp thật. Chỉ là gió hơi lớn, cánh hoa cứ bay vào mặt không ngừng.
Tưởng Kinh Hàn không nói một lời, giơ tay lên, đưa một cái túi tới trước mặt cô, vừa đủ che những cánh hoa đang bay loạn xạ.
Yến Thu: “?”
Người phía sau vẫn lười biếng như mọi khi, “Cho cậu.”
Cô nheo mắt nhìn cái túi đó.
Trên bề mặt phủ đầy hình trái tim màu hồng và các nhân vật hoạt hình, dòng chữ tiếng Anh nổi bật đập vào mắt.
Cô nhớ ra rồi.
Tiệm bánh kem hot trên mạng mới mở ở phía Bắc thành phố, chỉ có duy nhất một chi nhánh ở Thành Đô.
Người phía sau lại bổ sung một câu, “Tớ không có nhận quà của người khác đâu, đừng có tùy tiện vu oan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700391/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.