Chương 37: Viên kẹo thứ ba mươi bảy – “Chạy cái gì.” Chuyện cô tiểu thư họ Yến ở tầng ba vốn là người thích ăn mềm không thích ăn cứng, cả khu nhà đều biết. Điều này đã được Tưởng Kinh Hàn và Dụ Gia Thụ đúc kết kinh nghiệm. Đừng nhìn hai người bọn họ bây giờ ai cũng lạnh lùng, hồi cấp hai họ cũng nghịch ngợm và thích phá phách như nhau. Hai người trốn ở góc tường, một người canh chừng, một người nhảy ra hù dọa cô. Hôm đó, Yến Thu mặc một chiếc váy mới, hớn hở gọi Dụ Gia Thụ xem những bông hoa ren trên tà váy trắng. Dụ Gia Thụ “ừm” một tiếng, khen cô đẹp, rồi liếc mắt ra hiệu về phía sau cô. Tưởng Kinh Hàn đeo mặt nạ quỷ, đột ngột xuất hiện từ phía sau, còn phát ra những âm thanh kỳ quái để hù dọa cô. Yến Thu bất ngờ, sợ đến mức tim ngừng đập, không đứng vững, bị vấp vào mép bồn hoa nhỏ, ngồi phịch xuống vũng nước mưa còn chưa khô hẳn. Cô ngồi ngây người một lúc, bình tĩnh lại, rồi rất điềm tĩnh gạt tay hai người đang há hốc mồm đưa ra giúp đỡ, rút khăn giấy lau vết bẩn, lấy áo khoác đồng phục trong ba lô ra buộc ngang eo, không thèm nói một lời, đi thẳng về nhà. Dụ Gia Thụ cảm thấy vô cùng áy náy, chân thành viết một lá thư xin lỗi dài, thỉnh thoảng giúp cô làm bài tập để xin cô tha thứ. Yến Thu sai cậu ấy giúp cô làm bài tập Toán mấy ngày liền, cuối cùng cũng mềm lòng. Tưởng Kinh Hàn thì khác. Đến giờ Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700390/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.