Cái lạnh ẩm ướt và mưa phùn dai dẳng của mùa đông dường như đã dừng lại, trời bắt đầu nắng lên. Dù nhiệt độ vẫn chưa ấm lên, nhưng cũng đã có chút hơi thở của ánh mặt trời.
Hai tuần liền ôn thi cuối kỳ, tổng hợp lại các lỗi thường gặp môn Toán, học thuộc bản đồ thế giới, niên biểu sự kiện lớn, và các mẫu trả lời câu hỏi.
Những ngày bận rộn và dày đặc trôi qua thật nhanh, tuy rất bận rộn, nhưng cũng có chút cảm giác thành tựu khiến người ta thỏa mãn.
Yến Thu cảm giác như chỉ mới chớp mắt, môn thi cuối cùng đã bắt đầu được một tiếng.
Cô khẽ lắc đầu, cố gạt bỏ hình ảnh Tưởng Kinh Hàn hóa thân thành Super Mario leo cây mà cô nằm mơ tối qua, rồi đặt bút viết câu hỏi Lịch sử cuối cùng.
Cậu thiếu niên ngồi xéo phía sau Yến Thu thì không ngoan như vậy.
Ngay từ đầu giờ, Tưởng Kinh Hàn đã gục xuống bàn ngủ, tay gối đầu, thầy Đặng gõ mấy lần cũng không tỉnh, gương mặt đầy bất đắc dĩ như “giận mà không làm gì được”.
Nhưng qua bao lần tôi luyện trong các kỳ thi, đồng hồ sinh học của đại thiếu gia cực chuẩn, còn 15 phút là hết giờ cậu tự nhiên tỉnh lại.
Cậu uể oải hoạt động cổ, lúc ngửa ra sau, yết hầu khẽ lăn trên đường nét thanh thoát.
Ánh mắt Tưởng Kinh Hàn vô tình rơi vào đôi tất hình gấu con ló ra dưới ống quần của cô gái phía trước đang chăm chú viết, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-chieu-trong-anh-hoang-hon/4700379/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.