‘Mày quyết định học thạc sĩ à.?’
‘Ừ’
‘Haizzz, đúng là Khải của chúng tôi rất thích hợp với việc học mà.’
Khải bây giờ đây vừa kết thúc học đại học chỉ sau 3 năm, hiện tại đang đăng kí lớp học thạc sĩ tại chính ngôi trường đại học quốc gia có tiếng trong nước. Còn người đang nói chuyện cùng với Khải là Huy, người bạn thân từ cấp ba.
‘Tháng này tao đi Pháp du lịch với gia đình, mày quản lí quán cà phê giùm tao nha, tin tưởng mày lắm mới giao ‘gia nghiệp’ của tao cho mày đấy. Mày còn học nhiều, thấy cũng tội nhưng mà thôi cũng kệ. Vậy nha!’
Huy vỗ vai Khải tỏ vẻ bất đắc dĩ.
‘Tiền lương tao tháng này tăng gấp đôi nha mày.’
‘Duyệt.’
Huy vừa đi vừa giơ kí hiệu ok.
Công việc quản lí kiêm ông chủ quán cà phê cũng khá là đơn giản. Vì quán khá nhỏ, vintage lại chill chill nên thường thì những con người hay đi một mình sẽ chọn nơi này để dừng chân. Mọi việc ở dưới quán đã có 2 nhân viên lo, việc của Khải chỉ cần làm hai ca mỗi tuần, kiểm tra nguyên liệu nhập, nói chung là cứ phải có mặt.
Sau khi lăn lê bò cào đặt hàng online sách vở cho chuyên ngành trước khi vào năm học mới, Khải cũng rời khỏi phòng dành cho staff ở lầu hai, đi ăn trưa.
Đang giờ nghỉ trưa nên quán cũng khá là đông khách.
‘Ăn gì không anh mua cho’
‘Thôi lát em có hẹn với người yêu rồi.’
Anh nhân viên ngại ngùng gãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-cau-cu-bao-em-ngoc/2269973/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.