Cạch
Tửng mở cửa vang lên trong căn phòng yên tĩnh, nhưng thật cả có cả tiếng nhai bánh của Nhã Kỳ nữa.
Cô gái bước vào và đi tới bàn làm việc của Uy Vũ, Vĩ Hạ lúc đi ngang qua có nhìn Nhã Kỳ một cái, vẻ mặt thoáng lên một chút ghen tị với khó hiểu.
"Tôi bảo cô trực tiếp đưa bản báo cáo cho Cao Triết xem xét" Uy Vũ không thèm nhìn lấy Vĩ Hạ mà chỉ tập trung viết một cái gì đó.
"Thật ra em không tìm thấy Cao Triết, em sợ công việc của anh bị trì hoãn vì em nên mới trực tiếp đi tới tìm anh.
Vĩ Hạ nắm chặt lấy bảng báo cáo trong tay, nghe giọng nói này thì chắc là đang nghiến răng rồi.
"Gọi Chủ Tịch" Uy Vũ nhìn lên Vĩ Hạ, sát khi tỏa ra khắp căn phòng làm việc sang trọng.
"Chủ...Tịch, vậy...còn bảng báo cáo này thì sao ạ"
Vĩ Hạ gần như lấy hết can đảm đưa thẳng ra trước mặt của Uy Vũ.
"Cô chê mình sống lâu quá rồi à? Đưa qua cho cô nhóc đó kiểm tra đi"
Khi anh nhìn sang cô bé đang gác chân lên bàn, ngôi ăn bánh ngon lành thì ánh mắt đã dịu dàng đi rất nhiều.
"Cô ta là ai mà xem xét được chứ!"
Vĩ Hạ tức đến mức cuộn chặt hai tay vào nhau, liếc mắt sang Nhã Kỳ gần như không có chút thiện ý nào.
Con nhỏ đó là ai mà chủ tịch lại dịu dàng như vậy chứ, lại còn gọi là cô nhóc! Không phải chủ tịch nổi tiếng không bao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-bang-lap-lanh/3624284/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.