Chương trước
Chương sau
Đúng hạn, Nhiễm Thuật đi quay tập cuối chương trình truyền hình thực tế.
Mùa này có Tùy Hầu Ngọc đến kéo cậu, tập đó được tận sáu cái huân chương. Cuối cùng tập này vận may của Nhiễm Thuật lại lần nữa bùng nổ, dẫn đồng đội trốn thoát thành công, sau khi tích lũy huân chương xong, cuối cùng trở thành quán quân mùa này.
Thể chất cá chép lại lần nữa xuất hiện.
Sau khi quay show xong, bốn khách mời cố định định tụ họp với nhau một chút.
Bọn họ cũng đã cùng nhau quay rất nhiều show truyền hình dài tập rồi nên cũng hơi thân thiết.
Nhất là mùa tiếp theo có khả năng sẽ có thay đổi về khách mời, bốn người họ hơi thổn thức. Sau này rất dễ bị đụng lịch trình, chỉ e đây là cơ hội gặp nhau cuối cùng nên họ rất quý trọng.
Bốn người bọn họ đều không dẫn trợ lý hoặc ekip của mình theo, đi đến một hội trường tổ chức tiệc.
*Raw: 轰趴馆, tên tiếng anh House Party.
Hội trường tổ chức tiệc có tổng cộng bốn tầng, đủ loại công trình giải trí, còn có đầy đủ rượu và đồ ăn, còn có thể hẹn đầu bếp đến nấu bữa tối riêng cho họ.
Nếu mệt còn có thể đi đến phòng dành cho khách ở trên tầng để nghỉ ngơi.
Hôm nay Nhiễm Thuật chơi không vui lắm.
Cậu hơi lo lắng. Bên này cậu liên hoan chung với Lưu Huân, Tang Hiến mà biết có khi sẽ bị tái phát, sau đó sẽ trình diễn cảnh tượng trăm dặm đuổi bắt vợ rồi bắt cậu về, tiếp tục xào lăn bé ngốc nghếch?
Chồng quá yêu mình, máu ghen còn hơi nhiều, quả thật có hơi phiền.
Lúc này có người mời rượu Nhiễm Thuật: “Anh Nhiễm, đây không phải là tửu lượng của anh!”
Nhiễm Thuật phất tay từ chối: “Tôi uống rượu xong ầm ĩ lắm.”
Người kia ngay lập tức chất vấn: “Bộ bọn em chưa thấy anh ầm ĩ à?”
“Ôi, không uống không uống!”
Nhiễm Thuật từ chối xong thì thấy ba người khác đang cùng nhìn về phía cậu.
Lưu Huân thở dài nói: “Đừng khuyên nữa, tửu lượng của anh Nhiễm không ổn đâu.”
Hai người còn lại nói: “Lần cuối cùng tụ họp, hơi tiếc một chút. Nhưng nếu anh đã không muốn uống rồi thì thôi vậy.”
“Đã nói là không say không về, cuối cùng cũng chỉ có ba người.”
Nhiễm Thuật nhìn ba người bọn họ nói gần nói xa, giận không chịu được, cuối cùng vỗ bàn: “Uống thì uống, tôi sợ các cậu hả?”
Nói thì nói vậy nhưng cậu vẫn lén lấy điện thoại di động ra gửi tin nhắn cho Tiểu Tề: Anh phải uống rượu rồi, mỗi nửa tiếng đến đưa đồ cho anh một lần, biết chưa?
Tiểu Tề: Được anh Nhiễm, em với anh Dương thay nhau đi vào.
R. S: Tốt.
Sắp xếp xong, Nhiễm Thuật mới uống với bọn họ.
Trong lúc uống rượu, Lưu Huân ngồi ở bên cạnh nói chuyện phiếm với cậu: “Anh Nhiễm, gần đây tâm trạng thế nào?”
“Không tốt lắm… Ai.” Nhiễm Thuật thở ra một hơi thật dài. Từ sau khi xem nhật ký của Tang Hiến, tâm trạng của cậu vẫn luôn rất nặng nề, dẫn đến gần đây tâm trạng của cậu không tốt lắm.
Lưu Huân gật nhẹ đầu, lập tức nở một nụ cười, xác định trong lòng đây là sau khi chia tay vẫn chưa quay lại.
Thật ra sau khi Nhiễm Thuật vừa mới đăng trên vòng bạn bè, Lưu Huân đã định hẹn Nhiễm Thuật đi uống rượu chung.
Sau đó cậu ta nghĩ, sức chiến đấu của Nhiễm Thuật khi nổi giận quá mạnh, có khi cậu ta còn chưa kịp thổ lộ, Nhiễm Thuật đã mắng cậu ta một trận trước, tốn công mà không có kết quả.
Hôm nay thấy trạng thái của Nhiễm Thuật hình như cũng ổn, nói không chừng là một cơ hội tốt để thổ lộ.
Trước đó sự nghiệp của cậu ta còn đang trong thời kỳ đỉnh cao, không dám thổ lộ tâm ý vì sợ ảnh hưởng đến sự nổi tiếng của mình đang lên.
Bây giờ sự nghiệp của cậu ta đã tương đối ổn định, nghĩ đi nghĩ lại thì vẫn muốn có được người mình ngày nhớ đêm mong, như vậy mới thỏa mãn được cậu ta.
Lưu Huân thử mời Nhiễm Thuật: “Anh Nhiễm, nhà em có một đảo nhỏ, hay em dẫn anh đi giải sầu chút, có thể lướt sóng, lặn. Em cũng vừa mới mua du thuyền…”
“Quên đi…” Nhiễm Thuật lắc đầu: “Tôi sắp vào đoàn phim rồi, cơ hội rất tốt.”
“Ừm…” Lưu Huân bắt đầu suy nghĩ nên phát triển thế nào, thế là lại hỏi: “Anh Nhiễm, lúc nghỉ ngơi anh có chơi trò chơi gì không? Em có thể chơi với anh, bình thường anh cũng không để ý tới em nên vẫn chưa rõ thực lực của em.”
Nhiễm Thuật oán thầm trong lòng, Tang Hiến thô lỗ* vậy thôi chứ vẫn có thể gánh cậu chơi được, cần phải nhờ đến cậu ta à?
*块头大: nghĩa nôm na là mạnh mẽ, thô lỗ, đôi khi cũng mang nghĩa là to lớn và ngu ngốc.
Cậu uống một ngụm rượu, quay đầu nhìn Lưu Huân một chút, không chút nghĩ ngợi nói một cách tuyệt tình: “Không diễn đam cải biên.”
“Em không có ý đó.”
Nhiễm Thuật vậy mà lại nổi hứng, hỏi: “Cái phim AV* kia của cậu chưa khai máy à?”
Raw: 小黄片.
“Nhân vật chính còn lại đã được quyết định nhưng đang đổi kịch bản ạ.”
“Sao thế?”
“Cảnh thân mật nhiều quá.”
Nhiễm Thuật bèn cười: “Trước đó không phải cậu nói đây là mánh khóe à, sao giờ lại ngại nhiều cảnh thân mật.”
“Nguyên tác là một bộ truyện H.” Lưu Huân lại gần nhỏ giọng trả lời: “Nhưng diễn ra thì lại cảm thấy sến, không bằng đổi luôn. Hơn nữa phim này mà quay với người khác em cũng không muốn phối hợp.”
Nhiễm Thuật không để ý đến thâm ý trong câu nói của Lưu Huân, chỉ cúi đầu nhìn điện thoại di động.
Ý của Lưu Huân là chỉ muốn diễn cảnh thân mật với Nhiễm Thuật.
Tiếc là lực chú ý của Nhiễm Thuật lại ở trên điện thoại di động, muốn xem thử Tang Hiến có giết tới đây không.
Vì trong ấn tượng của cậu thì chỉ cần cậu hở chút manh mối không ngoan ngoãn ra là Tang Hiến sẽ đột nhiên xuất hiện một cách thần kỳ.
Lưu Huân chống cằm nhìn Nhiễm Thuật, lại hỏi: “Vậy sự nghiệp sau này của anh có bị ảnh hưởng không?”
Lưu Huân cũng rất quan tâm đến việc này, Nhiễm Thuật ầm ĩ chia tay với ông chủ của mình, liệu có bị đóng băng hoạt động* không?
Gốc: 雪藏. Công ty không cho nghệ sĩ có hoạt động gì nhưng cũng không hủy hợp đồng vội, như vậy nghệ sĩ sẽ không thể ký hợp đồng với công ty khác.
“Hẳn cũng có một chút.” Nhiễm Thuật trả lời hoàn toàn thật. Dù sao sau khi cậu bắt đầu nhận chính kịch thì vẫn chưa biết là các tài nguyên sau đó có thể mãi ổn định hay không. Dù gì thì cậu cũng chỉ đang thử, không biết mọi người tiếp nhận cậu đóng chính kịch đến mức nào.
Lưu Huân nghĩ một lát rồi giúp cậu bày mưu tính kế: “Nếu không được thật thì ký với công ty của em đi.”
Nhiễm Thuật từ chối không chút nghĩ ngợi: “Tôi có mâu thuẫn với công ty của cậu.”
“Vì sao?”
“Mùa đầu tiên liên tục gây áp lực bắt tôi làm theo bản thảo, đừng tưởng là tôi không biết.”
“Khi đó em chưa quen anh, giờ quen rồi em sẽ không để bọn họ làm vậy.”
Nhiễm Thuật không nói chuyện với cậu ta nữa, mà nói chuyện với hai người khác.
Nửa tiếng sau, Tiểu Tề nơm nớp lo sợ đi vào trong, đưa sạc dự phòng cho Nhiễm Thuật.
Tiểu Tề xác định trạng thái của Nhiễm Thuật vẫn ổn xong thì thở dài một hơi, quyết định hai mươi phút sau sẽ vào lần nữa, như vậy tương đối ổn.
Nhiễm Thuật dần uống hơi nhiều. Cậu lảo đảo đi về phía toilet, định móc cổ họng để nôn.
Ai ngờ Lưu Huân cũng đi cùng, cậu ta hỏi cậu: “Anh Nhiễm, mình đi bơi đi. Em có một căn biệt thự khác, bên trong tuyệt đối an toàn…”
Nhiễm Thuật từ chối không chút nghĩ ngợi: “Không đi.”
“Anh Nhiễm, thật sự không thể cho em một cơ hội sao?” Lưu Huân chưa từ bỏ ý định cầm lấy cổ tay Nhiễm Thuật.
Nhiễm Thuật không hiểu, quay đầu nhìn cậu ta: “Cái gì…”
Hiện tại cậu đã say, năng lực phân tích đã kém đi rất nhiều nên không hề nhận ra ý định Lưu Huân một mình đuổi theo cậu ra ngoài là gì.
Lưu Huân nói thẳng: “Chẳng lẽ anh vẫn chưa nhận ra em thích anh?”
Nhiễm Thuật khẽ giật mình, nhanh chóng hất tay Lưu Huân ra.
Vào lúc Lưu Huân định nói gì đó tiếp thì thấy Nhiễm Thuật đưa tay ra ước lượng: “Bạn trai tôi có cu dài thế này, cậu có không?”
Lưu Huân: “…”
Nhiễm Thuật lại giơ tay lên, ước lượng hình chữ C: “To như thế này nữa.”
Lưu Huân hít sâu một cái: “Em đã nghĩ tới rất nhiều lý do tại sao anh từ chối em, nhưng tới nay vẫn không nghĩ đến là cái này.”
Nhiễm Thuật chống nạnh, tiếp tục khoe khoang: “Anh ấy một đêm…”
Giơ tay ước lượng số năm, gian xảo cười với Lưu Huân: “Giỏi không?”
“Nếu anh thử với em…” Lưu Huân cảm thấy mình cũng không hẳn là không được.
“Không thử, chồng tôi sẽ không vui.”
Lưu Huân khẽ giật mình: “Không phải hai người chia tay rồi sao?”
“Ừm, nhưng làm lành rồi.”
Lưu Huân sao có thể dễ dàng buông tha. Cậu ta cười lạnh, định khuyên giải Nhiễm Thuật: “Anh Nhiễm, anh không nghĩ là tình cảm mà cứ chia tay rồi quay lại không ổn định sao? Một người động chút sẽ rời khỏi anh, anh ở cùng với anh ta làm gì?”
Nhiễm Thuật nghe xong thì tức giận. Cậu động một chút thì ầm ĩ đòi bỏ Tang Hiến đấy, Tang Hiến còn không để ý, Lưu Huân lo cái gì, bèn lớn tiếng phản bác: “Chia tay rồi quay lại thì sao? Bọn tôi cũng đâu có ầm ĩ đòi chia tay ở cổng nhà cậu.”
“Chỉ cần chia tay một lần thì tình cảm sẽ xuất hiện vết nứt, không thể quay lại như ban đầu nữa. Một người luôn treo chữ chia tay ở miệng thì rõ ràng là không đủ trân trọng tình cảm đó, tình cảm đó có tiếp tục hay không với anh ta cũng không quan trọng. Anh cần gì phải chấp mê bất ngộ với loại người như vậy?”
Từ góc nhìn của Lưu Huân thì Nhiễm Thuật và Tang Hiến chia tay là do Tang Hiến.
Đây là vì nhìn từ góc độ vòng bạn bè của Nhiễm Thuật, thì tuyệt đối là do Tang Hiến đã làm chuyện khiến cho Nhiễm Thuật thất vọng, cậu mới có thể đăng những dòng tuyệt vọng như thế.
Ai ngờ, Nhiễm Thuật nghe cậu ta thuyết phục như thế thì lại thẹn quá hóa giận: “Tôi chính là thích ầm ĩ chia tay đấy! Tôi với chồng tôi chia tay rồi quay lại hai ba trăm lần rồi đó! Cậu quản được tôi chắc? Vào lúc tâm trạng tôi không tốt thì mười ngày tôi chia tay với anh ấy ba lần! Tôi thích thế, phàm nhân như cậu ít xen vào chuyện yêu đương của thần linh đi!”
Lưu Huân khẽ giật mình.
Nhiễm Thuật… là bên đòi chia tay?
Chia tay quay lại hai ba trăm lần? Hai ba trăm?!!!
Mười ngày chia tay ba lần?
Một con số vô cùng không hợp lẽ thường…
Vị đại thiếu gia Tang Hiến đó vậy mà lại có thể nhịn được anh ấy?
Lưu Huân lúc nào cũng ăn nói khéo léo, xem như có đụng trúng Nhiễm Thuật thì cũng không thua, nếu không thì cũng đã không làm cho Nhiễm Thuật giận đến mức ghét cậu ta.
Mà vào lúc này Lưu Huân lại cạn lời rồi.
Cậu ta không tưởng tượng nổi hai con người có thể chia tay quay lại nhiều lần đến như vậy rồi mà vẫn còn đang yêu nhau.
“Anh…” Lưu Huân mãi mới tìm lại được giọng nói của mình: “Thật sự… đã từng chia tay nhiều lần như vậy sao?”
“Không thể trả lời!” Nhiễm Thuật ngay lập tức cảm thấy mất hứng, trợn mắt với Lưu Huân một chút rồi vòng qua cậu ta định tiếp tục đi toilet.
“Nhưng anh cũng nên nghĩ một chút. Sản nghiệp của nhà họ Tang lớn như vậy, sao có thể không tìm một con dâu có thể sinh con nuôi con bình thường? Làm sao bọn họ thật lòng chấp nhận anh được? Dù sau này các anh ở chung với nhau thật, nói không chừng chủ tịch Tang cũng sẽ đột nhiên đào ra một đứa con. Có thể anh ấy và mẹ đứa bé không có tình yêu nhưng anh ấy cần có một đứa bé để kế thừa gia nghiệp.”
“Không thể nào!” Nhiễm Thuật nghe thấy mấy câu này, tức đến nỗi nghiến răng nghiến lợi: “Tang Hiến chỉ thích tôi, anh ấy nhìn người khác như đang nhìn đầu gỗ ấy. Nhà họ Tang không để ý đến chuyện con cái, bố mẹ anh ấy thích tôi chếch* đi được.”
*cố tình, không phải sai chính tả. Vâng đúng là chữ chết đấy ạ.
“Anh đừng ngây thơ thế được không? Bọn em cũng không phải đồ đần, dòng họ lớn như thế sao lại để tuyệt hậu được?!”
Nhiễm Thuật bỗng nổi giận, bước qua chỗ Lưu Huân, chỉ thẳng vào mũi cậu ta mà mắng: “Cậu còn dám nói xấu Tang Hiến thêm một câu nữa, tôi chơi chết cậu.”
Chỉ cậu mới có thể mắng Tang Hiến, người khác không thể.
Nếu như nghe thấy người khác chửi Tang Hiến một câu, Nhiễm Thuật chắc chắn sẽ nổi giận ngay lập tức.
Lưu Huân thức thời câm miệng, nhưng trong lòng vẫn rất không cam lòng.
Nhiễm Thuật không muốn đi nôn nữa, muốn đi khỏi đây luôn.
Lưu Huân đi theo sau cậu nói: “Anh không đi đường được, để em đưa anh về.”
Nói xong, liền đến bên cạnh muốn dìu cậu.
Lúc này cậu tránh đi, từ chối: “Không cần.”
“Anh Nhiễm, cứ coi như không thể ở cùng anh thì cũng có thể làm bạn bè mà? Em đưa anh đi một đoạn không được à? Anh ra ngoài một mình thực sự không an toàn.”
“Không cần cậu đưa, tôi có thể đảm bảo an toàn cho mình.” Nhiễm Thuật vừa nói vừa rút điện thoại di động ta, mở phần mềm livestream ra cực nhanh: “Thấy không, tôi livestream đi về, nếu có gặp nguy hiểm thì các cháu gái nhà tôi sẽ lập tức xuất hiện để cứu tôi.”
Lưu Huân nhìn kỹ hơn, Nhiễm Thuật thực sự mở thiết bị livestream ra, chỉ có thể lui vào góc khuất trong camera của Nhiễm Thuật.
Nhiễm Thuật lại giơ điện thoại lên, vừa livestream vừa ra khỏi hội trường tổ chức tiệc.
Lưu Huân bắt đầu đau đầu.
*
[Sao đột nhiên lại livestream thế?]
[Chú, chú!]
[Đây là livestream gì thế?]
“Livestream tôi đi về nhà!” Nhiễm Thuật vừa nói vừa lượn lờ trong bãi đỗ xe để tìm xe mình.
Tiểu Tề thấy Nhiễm Thuật thì nhanh chóng đỡ cậu lên xe.
Sau khi Nhiễm Thuật ngồi lên trên xe, còn giới thiệu với fan hâm mộ: “Xem này, đây là trợ lý của tôi, đây là tài xế của tôi, đại ca tài xế còn kiêm luôn chức vệ sĩ nữa. Đây là xe tôi…”
Tiểu Tề sốt ruột vl, muốn đoạt điện thoại của Nhiễm Thuật nhưng tiếc là vừa đến gần thì đã bị Nhiễm Thuật mắng: “Em làm gì thế! Anh livestream với fan của anh, em lộn xộn gì vậy?!”
Tiểu Tề bị dọa cho sắp khóc rồi: “Anh Nhiễm… Anh… Anh uống say rồi.”
“Không say! Anh là người không có đô rượu à? Không! Anh vô địch bộ môn uống rượu luôn!” Nhiễm Thuật chết cũng không nhận, tiếp tục cầm điện thoại livestream.
Kết quả là phải nheo mắt để thấy bão bình luận, ghé sát để nhìn, nếu không thì sẽ không thấy rõ.
Tài xế chỉ có thể lái xe đưa Nhiễm Thuật về nhà, ai ngờ Nhiễm Thuật lại vẫn làm loạn: “Không phải đi hướng này! Đến chỗ chồng tui cơ!”
Tiểu Tề chết trong lòng nhiều chút.
Cậu chỉ có thể gửi tin nhắn cho Cao Cần, hỏi Cao Cần xem giờ phải làm sao.
Cao Cần đáp lại rất nhanh: Chị cũng đang xem livestream, để cậu ấy livestream tiếp đi.
Tiểu Tề: Nói lại với chủ tịch Tang sao giờ?
Cao Cần: Không cần phải giải thích, chờ lấy lì xì dần đi là vừa.
[Chồng?!]
[Không đè cửa tủ lại được nữa rồi!]
*Các bạn cũng biết câu Come out of the closet là Công khai xu hướng tính dục của mình. Chữ closet ở đây là cái tủ, nên bạn bên trên mới bình luận như vậy.
[Đỉ mẹ đỉ mẹ đỉ mẹ! Tôi đang chứng kiến cái gì thế này?]
[Chắc chắn rồi, say thật rồi.]
[Hiện trường comeout công khai? Là Ngọc Ca hay ông chủ.]
[Tôi thấy đáng sợ nhất có lẽ là Lục Dĩ Nhiên.]
[Sao là Lục Dĩ Nhiên được? Lục Dĩ Nhiên mà ở bên Chú thì chỉ làm vợ được thôi.]
[Là GAY à, tởm thế.]
Nhiễm Thuật không để ý đến những bão bình luận kia, bởi vì cậu cảm thấy bão bình luận đang xoay mòng mòng, cậu không thấy rõ.
Nhìn thấy tài xế thực sự lái xe đến nhà Tang Hiến, cậu bắt đầu nói đến chuyện khác: “Chồng tôi nuôi ba con chó, đủ ba loại chó tuyết, to lắm, nhưng mà rất ngoan.”
“Chồng tôi cực kỳ thích tôi…”
“Tôi cũng thích anh ấy.”
“Ừm, anh ấy theo đuổi tôi, theo đuổi tôi một cách điên cuồng, theo đuổi mấy hôm đó.”
[Mấy hôm?]
[Nói cách khác là thật ra Chú rất dễ theo đuổi?]
[Aaa, thời gian dài ra chút đi, mau dài ra đi, dài ra rồi tôi cũng có thể theo đuổi được Chú]
[Mới tới lần đầu, con ma men này bình thường cái gì cũng nói à?]
[Mới tới không cần phải hoảng, fan cũ cũng đang hoảng lắm đây]
[Fan cũ cũng không biết những chuyện này.]
[Rốt cuộc chồng là ai?!!!]
[Ngọc Ca vào trong phòng livestream rồi! Tôi thấy rồi, sắp công bố rồi sao?]
[Mạnh Hân Nhã cũng vào rồi.]
[Tôi thoáng thấy Đàm Nghiễn và Lục Dĩ Nhiên cũng vào, có khi bọn họ đang cùng nhau ghi hình đấy.]
Nhiễm Thuật còn đang cầm điện thoại di động lải nhải: “Ai, đều là do tôi quá được người ta thích nên anh ấy mới ghiền tôi như vậy…”
“Hì hì…”
“Tại sao không được thích đàn ông, CP kỳ lạ nhất mà tôi từng thấy là Cừu Xinh Đẹp và Shizuka. Mọi người không cảm thấy nếu hai người bọn họ ở bên nhau rồi chặt chém nhau sẽ rất đặc sắc à?”

[Tại sao một con chó độc thân như tôi lại nhìn người khác khoe khoang tình yêu say sưa ngon lành như thế này?]
[Chú lên hot search rồi.]
[Đâu chỉ là hot search, tiêu đề nữa, đã bùng nổ rồi.]
*头条, chỉ những bài viết quan trọng nhất, ở vị trí đầu trên trang tin tức.
[Livestream come out, không hổ là Chú.]
[Nếu không phải lần trước Chú đóng tính năng tặng thưởng, bây giờ say rồi cũng không mở ra thì tôi đoán bây giờ quà đã spam đầy màn hình rồi.]
[Không sai, tôi đoán Ngọc Ca sẽ thành anh trai số một trên bảng.]
*Tặng nhiều quà xong xuất hiện ở vị trí số 1.
Nhiễm Thuật tiếp tục trò chuyện đứt quãng với fan hâm mộ: “Ừm, mới quay show xong, tập cuối. Tôi giỏi lắm giỏi lắm…”
“Sao bão comment bay nhanh vậy… Tôi nhìn không rõ.”
“Lag quá, mạng tôi không ổn à? Sao lag thế?”
[Không phải do mạng, do phòng livestream đông quá!]
[Đừng chen vào nữa, tôi bị rớt ra ngoài một lần rồi này.]
[Nhân số còn đang tăng lên!!]
Nhiễm Thuật thấy xe chậm rãi dừng lại, bèn giơ điện thoại di động lên xuống xe.
Tiểu Tề lo lắng cho sự an toàn của cậu nên theo sát trong khoảng cách không xa không gần, bèn thấy Nhiễm Thuật thuận lợi lên lầu, đến trước cửa nhà Tang Hiến, dùng vân tay mở cửa, hẳn là nhìn thấy trong nhà có người đang đứng, Nhiễm Thuật hưng phấn nói: “Chồng ơi, cho bọn họ xem cơ ngực của anh nào! Đừng ngại, fan của em không phải người ngoài đâu.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.