Địa điểm phỏng vấn do ê-kíp chương trình sắp xếp là một câu lạc bộ, bên trong còn có sân tennis.
Tất nhiên đây là ê-kíp cố tình sắp xếp để Nhiễm Thuật có thể chơi tennis với họ.
Nhiễm Thuật và Mạnh Hân Nhã đứng một bên sân nhìn nhóm cầu thủ tennis chuyên nghiệp tập hợp, lợi thế chiều cao rõ ràng khiến cả hai người trông hết sức nhỏ xinh.
Mạnh Hân Nhã im lặng một lúc mới nói: “Chủ tịch Tang có phải dân nghiệp dư giống tụi mình không?”
Nhiễm Thuật lắc đầu: “Hồi cấp ba Tang Hiến có thể đấu ngang cơ với Hầu Mạch, mặc dù lần nào Hầu Mạch cũng giành chiến thắng nhưng Tang Hiến vẫn đứng trước vài cái tên.”
Mạnh Hân Nhã buột miệng hỏi: “Anh ấy giỏi vậy tại sao sau này không theo nghiệp vận động viên nữa?”
“Chắc là… kế thừa gia nghiệp của gia đình kiếm được nhiều tiền hơn.”
“Ừ ha.” Bấy giờ Mạnh Hân Nhã mới kịp phản ứng Tang Hiến còn phải thừa cơ nghiệp của gia đình.
Lúc này Lữ Ngạn Hâm bèn đề nghị: “Mỗi lần thi đấu, thái độ của Ngọc ca đều là “Hoặc anh chết hoặc tôi chết”, không hợp với tình huống này. Không thì tớ bắt cặp với Nhã Nhã, để chồng tớ đánh chung với Nhiễm Thuật.”
Giải trí là chính nên để người khác gánh cũng không quá khó coi.
Nhiễm Thuật không bằng lòng: “Tớ muốn chung team với chồng tớ thôi.”
Lữ Ngạn Hâm: “Nghe người ta đi để ăn cơm cho ngon. Chồng tớ đánh vẫn ôn hòa chán. Nếu bóng của Tang Hiến bay qua đây chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-anh-van-khong-do-em/3511847/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.