Lúc này, người dẫn chương trình bèn đặt những câu hỏi khác: “Bạn có gì muốn nói với bạn mình không?”
Nhiễm Thuật nghiêm túc hỏi: “Có cần phải giật gân không? Để đạt được hiệu ứng chương trình ấy.”
“Tùy bạn thôi.”
“Vậy hình như mọi người chưa hiểu rõ tôi rồi. Nếu tôi muốn nói gì với họ, tôi cần phải giấu trong lòng à? Chắc chắn tôi đã nói ngay rồi, à nhân tiện luôn, tôi chỉ có một lời muốn nói với Hầu Mạch.”
Nói xong, cậu bắt đầu nhìn thẳng vào camera.
Đám bạn tốt ngồi trước màn hình bắt đầu cười trộm. Họ biết Nhiễm Thuật không nói được lời nào hay ho với Hầu Mạch đâu.
Hầu Mạch cả người bất lực, thậm chí là chết lặng.
Nhiễm Thuật chỉ vào màn hình, tức giận nói: “Cậu đi mà giải quyết cho tốt!”
Đặng Diệc Hành nghe xong trực tiếp vỗ tay: “Nhiễm ca của chúng ta trưởng thành cái cũng biết thu bớt tính tình rồi nhỉ! Lời nói lịch sự ghê ta.”
Lữ Ngạn Hâm rất đồng ý với quan điểm của Đặng Diệc Hành: “Ít nhất cậu ấy ngoan ngoãn hẳn trên livestream.”
[Không quen Chú úp úp mở mở kiểu này!]
[Tự dưng tui thấy Hầu Mạch tội nghiệp quá, đánh cũng không thể, mắng cũng không xong.]
[Mọi người hề quá.]
[Tui hơi hối hận rồi, tui không muốn làm bạn với Chú nữa.]
[Không có gì phải hối hận, chỉ cần Ngọc Ca ngứa mắt thím là Nhiễm Thuật sẽ không ghét thím.]
[Hầu Mạch đau đớn, Hầu Mạch hạnh phúc.]
[Ụa mọi người đau lòng cái gì dãy? Hầu Mạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sao-anh-van-khong-do-em/3511846/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.