Lệ Tuyệt Linh mỉm cười:
- Có phải vai chủ động là Hắc Lâu chăng?
Hà Tinh Huỳnh ngơ ngác:
- Hắc Lâu?
Việc của Hắc Lâu à?
Lệ Tuyệt Linh biết mình đoán lầm, khoát tay bảo:
- Cô nương cứ cho biết việc gì muốn cáo tố với bọn tại hạ trước đi.Hà Tinh Huỳnh nhẹ giọng:
- Mấy hôm trước đây, tại một kháck sạn ở Đại Tiên Tập, khi sắp sửa chia tay vớiHoa Tử và lão Tạ, tôi gặp bọn Ưng Bảo hơn mười người, dưới sự hướng dẫn của Bảo chủlà Đông Hầu La Nhữ Cường.La Nhữ Cường ít khi chịu xuất hiện trên giang hồ.Lệ Tuyệt Linh bình tĩnh gật đầu:
- Xin cô nương cứ nói tiếp.Hà Tinh Huỳnh trầm giọng:
- Lúc đó, chúng tôi đang dùng cơm, Hoa Tử vốn có quen biết với La Nhữ Cường,gặp y liền gọi, và mời y cùng ngồi chung một bàn, Hoa Tử giới thiệu tôi và lão Tạ với y.Sau đó, Hoa Tử hỏi y có việc gì cần phải bôn tẩu như vậy.Bởi, con người đó chịu xuấtngoại thì hẳn là phải vì một việc quan trọng lắm, La Nhữ Cường mỉm cười, nụ cười củay có vẻ gượng gạo, nghỉ Hoa Tử đòi chia chác chút ít lợi lộc, y đáp là không phải xuấtngoại để làm cho cuộc sanh ý, mà chính là để báo thù, Hoa Tử lại hỏi, cừu nhân là ai,La Nhữ Cường cho biết, chính Lệ gia đó.Lệ Tuyệt Linh điềm nhiên hỏi tiếp:
- Rồi sau đó?
Hà Tinh Huỳnh tiếp:
- Hoa Tử và lão Tạ hận Lệ gia thấu xương, không ngần ngại cho La Nhữ Cườngbiết cuộc xung đột vừa qua với Lệ gia, đồng thời tình nguyện nhập bọn với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sanh-tu-kieu/12018/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.