Trát Thái phi thân tới, đỡ Trang Tường đứng lên.Vốn đà choắt cheo, gương mặt của Trang Tường lúc đó biến dạng dị thường, không còn là gương mặt như người thường nữa.Đôi mắt y lồi ra, má rút lên, mồm há hốc, máu lớp bắn lên, lớp chảy xuống.Thỏi đá xuyên thủng bụng y, còn nằm tại chỗ.Đỡ y lên mà làm gì nữa ?
Dù có một nhiệm màu, cũng không làm y sống lại...Trát Thái buông Trang Tường xuống, tiến về giòng suối, tới chỗ Bạch Chiêu Long.Bạch Chiêu Long cũng đã tắt thở luôn, mặt trắng nhợt, máu từ thất khiếu còn rỉ ra, hoà với nước đẫm toàn thân rơi ròng ròng.Hứng phải một chiêu đầu quyền, ngũ tạng lệch lạc, ngực nát, Bạch Chiêu Long chết trước khi rơi xuống suối ! Buông Bạch Chiêu Long xuống đất, Trát Thái quay nhìn Qúy Cạ Niềm oán độc trong ánh mắt bốc thành tia, bắn rực sáng, lão rít lên:
- Nhị ca, lại thêm hai mạng nữa, đó chính là thành quả của tên khát máu này.Quỷ Ca rung người, hàm rung theo, răng chạm cồng cộc.Lâu lắm y mới thốt thành tiếng:
- Họ Lệ kia, cái hung của ngươi quả thật là hy hữu, trên cả tưởng tượng của con người.Ngươi đà đẩy ta vào cái thế chẳng đặng đừng.Ngươi đã vượt qua mọi giới hạn.Còn đâu là kiên nhẫn, còn đâu là bao dung.Ta trọng ngươi là một nhân vật anh hùng.Ngươi lại muốn mình trở thành quái vật.Ta đối xử với ngươi bằng tình bạn, ngươi lại đối lại bằng lối vũ phu.Lệ Tuyệt Linh lạnh lùng:
- Người trong Hắc lâu, hơn ai hết biết rõ thế nào là tàn khốc, thế nào là hung tàn, là độc ác.Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sanh-tu-kieu/11984/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.