Lần đầu tiên Khương Kiến Minh nhìn thấy Seth Henry là vào bốn năm trước.
Cho đến bây giờ, cậu vẫn không thể quên ngày hôm đó, khi anh và Ryan sóng vai đứng cạnh nhau trong sân huấn luyện cơ khí hoàng gia, cậu đã bị vô cùng chấn động khi thấy chiếc cơ giáp xinh đẹp và vô cùng mạnh mẽ kia.
Cùng với.
Cảm giác tam quan vỡ nát khi bị cơ não quấn lấy.
〈 uông! Gâu gâu gâu! Gâu gâu gâu gâu gâu gâu!! 〉
〈 À Woooooo! Gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu! Uông ô uông ô, gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu gâu, ô ngao ~~~~〉
Cậu ngây người đứng trước cơ giáp, bắt đầu hoài nghi nhân sinh.
Cậu vô cùng cứng ngắc từ từ giơ tay lên, chỉ vào màn hình ảo đang điên cuồng sủa tiếng chó trước mắt: "...... Tiểu điện hạ, trí não cơ giáp của ngài......"
"Quả thực nó vẫn luôn như vậy." Điện hạ Ryan khom người giúp cậu mở cửa buồng lái, lúc y nâng mắt lên, nhẹ nhàng bâng quơ mà giải thích, "Cho nên quanh năm suốt tháng giọng nói trí não của nó luôn bảo trì, chính là quá ồn."
Khương Kiến Minh: "......"
Thực xin lỗi, nhưng cho dù có đóng giọng nói của nó lại thế chẳng lẽ không ảnh hưởng đến đôi mắt sao??
Ryan: "Xem ra nó rất thích em, bình thường Seth chỉ kêu với anh thôi."
Khương Kiến Minh vô cùng thận trọng mà đặt câu hỏi: "Không không, tiểu điện hạ, ngài chưa từng nghĩ tới đầu óc của người máy này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-som-tram-mien/2576232/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.