Có mấy sĩ quan của Ngân Bắc Đẩu hợp lực khai hỏa, sau một tiếng nổ, con rết khổng lồ phun ra máu và ngã xuống, làm nứt một tảng đá lớn, bùi bay đầy trời.
Bầu không khí trở nên nghiêm trọng. Mấy cỗ máy vừa mới ngã xuống lại bị điều khiển đứng lên, mọi người còn đang kinh hãi, hoảng loạn thảo luận.
Vài trung sĩ Ngân Bắc Đẩu từ hiện tượng tinh thể tản ra xác nhận con rết lớn kia đã chết, trong đó một người hốt hoảng nói: "Trung tá rõ ràng là không có khả năng mà, nơi này là khu an toàn, cách pháo đài chỉ có ——"
"Câm miệng, ngươi không thấy sao? Rõ ràng pháo đài đã xảy ra chuyện." Trung tá Louis sắc mặt xanh mét, "Hiện tại vẫn chưa liên lạc được, kêu các tân binh áp dụng trận hình phòng ngự, luôn đề cao cảnh giác."
Trong cơ giáp, Khương Kiến Minh thở phào nhẹ nhõm, dựa lưng vào ghế lái điều khiển xoa xoa giữa mày.
Địa ngục Viễn Tinh Tế.
Mấy phút trước cậu mới lải nhải với Đường Trấn không thể sơ ý, bất quá đây cũng quá đáng sợ rồi......
Bên cạnh có một cơ giáp tới gần, Cao Long đã sớm thu hồi Tinh Cốt, ngửa đầu nhìn thi thể con rết trắng, "Xì! Cái thứ này cũng lợi hại đó, có thể làm cho tinh thể giao động truyền đến nơi này, xem ra sẽ sớm ngưng tụ trở thành thật tinh."
"Thật tinh?" Khương Kiến Minh hơi giật mình, cậu ngồi thẳng dậy, ánh mắt lại rơi vào xác con rết khổng lồ, bỗng nhiên ngưng lại ——
Bây giờ cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-som-tram-mien/2576230/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.