DƯỚI NHÀ Cho rằng mình quá lơ là khi làm theo yêu cầu của Tiểu Như, trong thời gian nhanh nhất dì quản gia đã đổi hết những món ăn có dầu mỡ thành những món ăn thanh đạm như rau xanh, củ và quả khiến ai đó rất hài lòng. Riêng một người thì cắn chặt răng nhìn sang phần ăn của những người còn lại tức xanh mặt. Quá đáng! Chắc chắn chuyện này là do một tay Lý Ân Tinh đã làm rồi! Thịt lại ít, rau lại nhiều, anh ta tưởng nó là động vật hay là con sâu rau đây? - Ăn, nhìn cái gì? Hắn quay sang nhướng mày, tiện thể tìm rau xanh bỏ vào chén của Tiểu Như, Lý Ân Vỹ ở đối diện chỉ còn biết nén cười. - Ahn, anh cũng vừa phải thôi! Jin móc, đến lượt hắn lườm anh: - Tập trung ăn phần ăn của em đi, nếu không đừng trách anh không nhắc trước! Anh xua xua tay đầu hàng: - Rồi rồi, em không nói! Lần này đến lượt Young: - Ahn, anh thấy hay là... - Anh hai, dạy trẻ không nên quá nuông chiều, anh như vậy sẽ chiều hư con nít đó! Lý Ân Hạo chưa nói gì đã bị ai đó phỏng tay trên, Tiểu Như bị ăn bơ cắn chặt răng nuốt hết mấy thứ kinh dị kia vào trong người. Quá đáng! Anh ta còn ác hơn dì ghẻ trong truyện Tấm Cám nữa! - Khụ khụ... Nó ăn xong liền ho sặc sụa đến nỗi nước mắt chảy ròng ròng, Young ở đối diện vội đưa khăn giấy sang cho nó rồi quay lại nhìn em trai: - Tiểu Như không ăn được rau, em đừng ép con bé nữa được không? Jin cũng chen vào: - Ahn, em thấy cách anh làm có phần quá độc tài rồi đấy! Đồng ý là anh muốn tốt cho nó, nhưng mà như vậy thật sự rất quá đáng! Lần này đến lượt nó phản bác: - Nếu anh ghét tôi thì có thể nói thẳng với tôi, không cần phải dùng cách thức là muốn tốt cho tôi đâu. Bữa cơm này tôi thật sự nuốt không vô, muốn ăn thì anh tự mà ăn đi! Rồi nhanh chóng chạy vụt đi, hắn hết nhìn theo nó rồi quay lại nhìn vào hai gương mặt thánh thiện đối diện mình nhíu chặt mày: - Cục diện này là do hai người muốn sao? Được, vậy thì hai người đã đạt được ý đồ trong lòng mình rồi đó ! Người tốt hai người đóng, còn phản diện cứ để tôi là được rồi! Hắn nói rồi cũng nhanh chóng bỏ đi, Jin nhìn sang Young lắc lắc đầu: - Em nhìn ra được Ahn dành tình cảm cho Tiểu Như rất nhiều, nhưng mà không thể phủ nhận cách làm của anh ấy có phần quá độc tài! Young nghe thấy cười cười: - Vậy còn em thì sao hả? *** 10 giờ pm Tiểu Như bước xuống nhà với bộ dạng đói meo, vừa hay trong bếp lại có tiếng người đang xào nấu thứ gì đó rất ngon lành... Ngó nghiêng, rồi nha đầu cũng nhanh chóng lao vào trong... Hắn... Bao nhiêu hi vọng biến mất, lúc Tiểu Như định quay đầu bỏ đi thì hắn ta đã nhanh chân chạy đến ôm chặt lấy Tiểu Như kéo sát vào người mình, đầu gục xuống bờ vai non mềm của bé con. - Tiểu Như, tuy cách tôi làm có phần thật sự rất quá đáng, nhưng mà đó là vì tôi muốn tốt cho em thôi! Hắn nói, nó nheo mày gỡ tay của Ahn ra, quay lại lườm nguýt hắn: - Muốn tốt cho tôi? Anh nghĩ để trói buộc một người bằng cách phải dàn ra cuộc sống của người đó trong tay mình hay sao? Lý Ân Tinh, sao anh lại đáng ghét như vậy chứ? Nó hét, hắn không nói gì giơ tay ra nắm lấy cánh tay nó lần nữa kéo lại gần với mình. - Em không biết khi vào vai phản diện, người ta cũng còn có mặt tốt hay sao chứ? Đừng cứ cho suy nghĩ em là đúng, tôi một khi đã khẳng định thì em đừng hòng có thể rời khỏi tôi. Tôi còn tôn trọng em có nghĩa là em có vị trí nhất định trong lòng tôi, đừng để mất đi rồi thì em mới hối hận vì đã cho rằng tôi là một người chỉ muốn được cái tôi trong lòng mình. Nghe rõ chưa hả? Đáng ghét! Lại không nói lại lý lẽ uyên thâm của anh ta nữa rồi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]