- A... Nh... Nhẹ... Chút... A... Nhẹ...
Gương mặt Lý Ân Vỹ tối sầm lại nhìn cách Huỳnh Tiểu Như xiết chặt vai áo mình, theo quán tính lắc đầu, khổ nỗi anh không thể quăng con nhóc này khỏi đùi của anh thôi. Quá đáng! Nếu không vì nể mặt Lý Ân Tinh thì đừng mơ anh ở đây chăm sóc nó kiểu này!
Vừa thoa thuốc, anh luôn miệng lèm bèm:
- Đừng có ở đó mà trách tôi nặng tay, đây là lần đầu tiên tôi thoa thuốc cho con gái đó, em nên cảm kích tôi mới phải chứ?
Nó cười, cơn đau ở vết thương cũng chạy đi đâu mất, lại nhìn chằm chằm vào chàng trai đối diện.
- Này, trông anh khi làm việc cũng rất chu đáo đó, nhưng tính cách lại không tốt một chút nào! Vừa tự tin lại vừa hiếu thắng nữa!
Nó nói, Jin nhíu mày quay mặt lại nhìn Tiểu Như.
- Vậy như Ahn và Young mới gọi là tốt sao?
- Không biết!
*Cốc*
- Ui!
Tiểu Như ôm cái đầu đau của mình, mặt đen như đít nồi, Jin nhếch môi:
- Không biết vậy mà còn ở đó mỉa mai tôi! Ngốc thật!
Nói rồi anh cẩn thận đặt chân Tiểu Như xuống sàn nhà, sau đó đứng dậy căn dặn thêm vài câu:
- Ngồi yên ở đây, tí tôi sẽ quay lại!
- Biết rồi!
Nó gật đầu.
Chưa đầy hai giây Jin rời đi thì nó nhận được điện thoại từ chỗ Young, nha đầu vui vẻ nhấc máy mặc cho người con trai ở bên đầu dây kia bồn chồn.
- Young, em nghe! Anh có khỏe không?
Young cười cười, trả lời nó với chất giọng nhàn nhạt:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/166128/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.