- Bây giờ chúng ta mau đi thôi để kịp trời tối, ngoài ra còn phải sắp xếp thời gian để nghỉ ngơi nữa!
Lý Ân Tinh ra lệnh, lại được mọi người có mặt ở đây đồng thuận rất nhiệt tình:
- Được rồi!
Cả đám đồng thanh, ai nấy cũng lần lượt cúi người xuống cởi giày trừ một mình Tiểu Như đứng đơ ra như pho tượng vì mãi mê nhìn ngắm Lý Ân Tinh. Lúc mọi người hầu như đã chuẩn bị xong hết cuộc hành trình thì nó mới nhớ ra mình quên chưa cởi giày, vừa mới cúi xuống cởi giày thì đâu đó lại có một cánh tay kéo tay nó đứng lên.
- Em không cần phải làm!
Hắn nói, nó tròn mắt:
- Vậy... Tôi không cần phải đi sao?
A, thế thì mừng quá! Trà sữa truyện tranh đang chờ nó ở nhà a, nào về nhà thật nhanh thôi!
Cuộc chạy trốn lần thứ hai bất thành, nó bị hắn ta nắm lấy balô kéo lại như một kẻ tội đồ. Đã bảo là không cần làm thì tôi phải về nhà mới đúng chứ?
- Ngốc thiệt!
Cả đám đồng thanh, mặt nó tối sầm quay lại nhìn ca ca:
- Vậy... Anh muốn bỏ lại tôi ở đây?
Mắt long lanh ngấn nước, không không, thế thì nó đi theo hắn còn hơn nha!
Lần này đến phiên hắn nheo mày, rất muốn cốc đầu để con nhóc này thức tỉnh nhưng hắn lại không đành lòng làm vậy. Không còn cách nào khác đành đưa mắt sang cả bọn bảo cả đám rời đi, lập tức ai nấy cũng khăng khăng nghe lời.
Đợi cho không còn ai, hắn mới ngồi xuống xoay lưng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/166126/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.