- Ahn, khi nào chúng ta sẽ về vậy?
Tiểu Như quay sang hỏi nhỏ Lý Ân Tinh, mục đích của nha đầu chính là không muốn Lý Ân Vỹ ở phía trên trêu chọc mình, ai ngờ lại bị chính ca ca thần sắc lạnh tanh nhìn mình cười như không cười. Chưa chi mà đã muốn về nhà nhanh như vậy rồi sao? Để xem hắn có cho nó toại nguyện hay không đã?
Lý Ân Vỹ ở phía trên vừa nghe được loáng thoáng câu hỏi của Tiểu Như, anh quay xuống nheo mày:
- Chưa đến đó mà em đã muốn về rồi, thật không có kiên nhẫn một chút nào!
Jin phàn nàn, mỗi câu mỗi chữ anh đều nghe không nhầm, Ahn ở bên cạnh thấy vậy liền đưa tay xoa đầu nó, hắn dỗ dành:
- Xong việc sẽ về, nếu thuận tiện ở đó nghỉ ngơi một thời gian luôn cũng được!
Nha đầu hóa đá tại chỗ, mắt chữ A mồm chữ O hướng thẳng vào ca ca. Không phải chứ? Chỉ là đi khám bệnh miễn phí tại sao lại phải ở đó lâu như vậy? Không lẽ Lý Ân Tinh muốn nó phải bỏ thi hay sao? Không! Điều đó không tốt một chút nào!
Tiểu Như bất bình lắc lắc đầu:
- N-Nhưng mà tôi còn phải thi, anh đang nói gì vậy chứ? Lý Ân Tinh tôi muốn về nhà, mau dừng xe lại cho tôi. Nếu không tôi sẽ nhảy xuống đó!
Nó đe dọa, Lý Ân Vỹ vừa nghe thấy nó có ý định muốn nhảy xuống xe liền nhanh chóng cho xe dừng ngay lại, quay khuôn mặt khổ sở xuống cầu cứu ông anh giỏi gây chuyện của mình.
- Ahn, em thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-phong-toi-ngu-voi-toi/166124/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.