“Ngài Tôn, chúng tôi đã tiếp cận được người nhà của Thẩm Trí rồi. Bây giờ tôi sẽ gửi thông tin và hình ảnh của bọn họ sang cho ngài.”
Tôn Bách Thần nhận được tài liệu, lập tức chuẩn bị những thứ cần thiết. Hắn vuốt mặt cho tỉnh táo, rồi lái xe đến nhà thương điên.
Người của hắn sắp xếp một căn phòng tương đối trống, đưa Thẩm Trí vào trong. Ở giữa phòng đặt một cái bản nhỏ với hai ghế đối diện nhau, Tôn Bách Thần đứng trước cửa sổ duy nhất trong phòng, tay chắp đằng sau lưng.
Hắn mặc áo blouse trắng, đeo khẩu trang y tế che mất nửa khuôn mặt. Thẩm Trí chỉ nhìn thấy bóng lưng đằng sau, tưởng hẳn là tên bác sĩ điều trị được người nhà ông ta mua chuộc, nên bình thản tiến lại gần.
“Cậu có việc gì sao? Có phải vợ tôi đã sắp xếp ổn thỏa, muốn đưa tôi ra khỏi đây không?”
Từng câu chữ rành rọt thế này, sao có thể phát ra từ miệng một kẻ điên được?
Tôn Bách Thần quay người lại, ánh mắt sắc bén quét ngang qua người Thẩm Trí. Ông ta nheo mắt nhìn nửa khuôn mặt của người đối diện, cảm thấy hơi sợ.
“Phải, tôi có việc tìm ông đây. Chủ tịch Thẩm chắc chưa quên tôi chứ?”
Khoảnh khắc Tôn Bách Thần tháo khẩu trang ra, Thẩm Trí như phát điên thật sự, ông ta ngã phịch ra đất, điên cuồng gào thét, tay chân rét run lồm cồm bò về phía cửa.
Những cánh cửa đã được khóa lại, ông ta có cố gắng kéo thế nào thì nó cũng không xê dịch.
“Tôi là ai? Đây... đây là đâu? Bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sang-len-truong-toi-len-giuong/786661/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.