Không ngờ rằng, tôi vừa ngồi dậy, đã bị người ta chĩa súng trên đầu ngăn lại.
Cả người tôi run lên, nhằm chặt mắt lại, thở ra một hơi, nghĩ cũng đúng, tôi là một người phụ nữ mang thai, làm sao có thể thoát khỏi bọn họ. "Giết tôi đi, để tôi được thoải mái." Tôi nói trong tuyệt vọng.
Số mệnh đã như vậy, tôi cũng chẳng tránh được. “Mau đi theo tôi.”
Người cầm súng nói bốn chữ, tôi có chút sửng sốt, giọng nói này, là "Lục Kính Đình?" Tôi không chắc chắn tự hỏi một câu, tim tôi đập thình thịch. "Đi theo tôi." Khi tôi gọi tên anh ấy khẩu súng chĩa trên đầu tôi cũng được bỏ ra ngay lập tức.
Đúng là anh ấy.
Trong nhất thời, tôi chỉ cảm thấy hốc mắt cay cay, tôi thực sự không ngờ rằng, anh ấy sẽ đến cứu tôi.
Nhưng nước mắt tôi vẫn chưa kịp rơi xuống, tôi đã bị anh ấy kéo ra phía sau cái hòm, anh ấy ra hiệu im lặng với tôi, phía sau xuất hiện một loạt các bước chân. "Không tìm thấy “Tôi cũng không thấy. "Mau đi tìm cho tôi, không tìm được thì tự biết kết cục của chính mình rồi đấy." Bọn họ trao đổi một chút, bước chân mới dần dần biến mất. "Đừng nói chuyện, mau đi theo tôi." Lục Kính Đình thấp giọng nói rồi nắm lấy tay tôi.
Thay vì mở miệng nói tiếp, tôi gật đầu và đi theo anh ấy.
Suốt dọc đường đi, chúng tôi gặp phải người của Triệu Mộng Tuyết rất nhiều lần, Lục Kính Đình đều dẫn tôi trốn qua, cuối cùng dẫn tôi chạy ra ngoài từ cửa sau.
Thằng Đen thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508755/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.