Sau khi Chu Phong rời đi, tôi liền để Trần Dương ra ngoài đi dạo cùng tôi.
Dù sao chỉ cần được Chu Phong cho phép thì Trần Dương không thể nói được điều gì, anh ta chỉ hỏi tôi muốn đi đâu. “Đi ra bến cảng đi.” Ở bến cảng có một cửa tiệm cà phê, phòng bếp ở sau nhà vệ sinh, vừa hay có thể từ góc khuất của nhà bếp trốn thoát.
Trần Dương đồng ý sau đó anh ta lái xe chở tôi đến đó.
Suốt dọc đường tôi đều nghĩ kế hoạch làm thế nào để chạy trốn, lúc đến nơi tôi vẫn chưa kịp phản ứng lại. “Trần Dương, anh ở chỗ này đợi tôi đi, tôi muốn vào trong quán ngồi một chút. Tôi vừa xuống xe vừa nói.
Trần Dương cau mày: "Nhưng... “Yên tâm, tôi chỉ ngồi một chút thôi.”
Lúc nói lời này, trong lòng tôi có chút áy náy, dù sao ở trong lòng thì Trần Dương vẫn luôn là một người có hình tượng thật thà, cứ như thế này lừa anh ta để anh ta tự mình đối phó với Chu Phong, trong lòng tôi cũng có chút không nỡ
Trần Dương suy nghĩ một chút, nhìn tôi cũng không giống như là muốn lừa anh ta, nên liền gật gật đầu đồng ý, tỏ ý anh ta sẽ ở cửa chờ tôi.
Tôi cười với anh ta một cái, sau đó cầm lấy túi đóng cửa xe lại, đi về hướng quán cà phê.
Sau khi vào trong quán, tôi liền giả vờ gọi một cốc cà phê, sau đó liền tùy tiện ngồi vào chỗ cạnh cửa sổ thủy tinh, chỗ có thể để Trần Dương dễ dàng nhìn thấy tôi mà buông lỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508710/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.