"Tân Ái Phương, lần này Hồng Tuyết Lâu sợ rằng vận hành không ổn. Mà chị đã đưa người thay thế bổ sung của nhà máy rượu đến đây.”
Tôi gật đầu, khuỷu tay đặt trên bàn, một tay bóp bóp trán.
Vừa mới tiếp nhận không lâu, lại đi đến góc chết, còn muốn phát triển lên thì sợ rằng cũng là dưới tình hình nước sôi lửa bỏng mà lộn ngược dòng.
Tôi suy nghĩ một lúc, chuẩn bị nói báo cảnh sát nhưng chuyện kinh doanh của nhà máy rượu không phải là đàng hoàng lắm, nếu như sợi dây này tóm ra thì đoán rằng ngay cả Hồng Tuyết Lâu cũng bị liện lụy. Đến lúc đó mức đó chịu tổn thất còn nghiêm trọng hơn rất nhiều so với tưởng tượng của tôi.
Tôi thở dài một hơi, đứng dậy đi đi đi lại ở trong phòng làm việc, đi đến mức chị Tưởng Thanh chóng mặt, mở miệng cắt đứt nhịp bước chân của tôi: “Dừng dừng, Tân Ái Phương, em đừng đi nữa, trước tiên hãy nghĩ cách đi, làm sao để tìm tiền về đã.”
Tôi sờ cằm, một ý nghĩ tự nhiên được sinh ra.
“Như vậy, chị Tưởng Thanh, chị trước tiên mang theo một số người đóng cửa tất cả trạm xe và sân bay ở Đông Quan này. Tạm thời để đảm bảo chắc chắn ông ta vẫn chưa ra khỏi Đông Quan, chuyện về sau thì dễ dàng hơn nhiều.”
Chị Tưởng Thanh gật đầu, quay người rời đi.
Tôi thở dài, tiếp tục xử lý văn kiện ở trên tay. Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net
Cứ như vậy, mấy ngày này luôn bận rộn chuyện ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508684/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.