Sau khi rời đi, tôi sững sờ nhìn người liên hệ trên điện thoại, dừng chân lại, quay đầu bắt gặp một nhà hàng có biển hiệu rất lớn trên đường lớn.
Tôi nhìn bảng hiệu của nhà hàng Hồ Nam, suy nghĩ một chút, gọi điện cho Lộ Khiết, hẹn cô ấy đến đây ăn cơm.
Lộ Khiết cái gì cũng không nói liền đồng ý, không bao lâu đã tới nhà hàng Hồ Nam.
Lúc này tôi đã gọi xong một bàn đồ ăn, đợi cô ấy đến, mới đem thức ăn lên bàn.
Cả bàn đều tràn ngập đủ hương sắc vị, cùng với món ăn Tứ Xuyên giống như có lực hấp dẫn linh hồn.
Lúc Lộ Khiết tới, trên mặt trang điểm xinh đẹp, một thân váy bó sát đem thân hình phác họa ra vẻ thướt tha yêu kiều. Hương nước hoa trên người đến ngay cả hương vị của quán ăn cũng không lấn át được. Giống như vừa từ nơi khỏi hoa đi ra.
"Hắc hắc, cái này, em vừa mới từ chỗ khách hàng đến đây." Lộ Khiết ngượng ngùng vuốt vuốt góc váy của mình, thấy ánh mắt tôi đang nhìn trên người cô ấy, một bên lúng túng cười một bên giải thích cho tôi.
"Vẫn đang làm hả?" Tôi hỏi lại cô ấy.
Sắc mặt Lộ Khiết tái xanh, cẩn thận từng li từng tí một ngồi xuống, giống như trên ghế có một cái đinh vậy.
Ánh mắt tôi cũng lay động theo động tác của Lộ Khiết, cuối cùng di chuyển lên mặt cô ấy: "Nếu có cơ hội, liền rời khỏi nơi đó đi."
Tôi cũng không có quên chuyện mẹ cô ấy nhờ vả tôi trước lúc qua đời, mặc dù chúng tôi bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508670/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.