Đêm đã khuya, trong không khí nồng nặc mùi rượu, còn có tiếng hoan áiám muội vang lên không ngừng.
Kể từ sau khi rời khỏi Lục Kính Đình đây là lần đầu tiên tôi buông thả bản thân để nghênh đón sự đụng chạm của anh ấy. Tôi giống như một con rắn quấn chặt lấy vòng eo rắn chắc của anh ấy. Tôi mê man trước từng đợt va chạm mạnh bạo của anh ấy, cảm giác giống như đang ở chốn thiên đường. Cảm giác thoải mái râm ran trong đau đớn ấy,khiến người ta không thể nào cưỡng lại được.
Cả nửa đêm đó, anh ấy tinh lực dồi dào muốn tôi rất nhiều lần, nhưng dường như anh đã rất chú ý, không dùng sức quá mạnh.
Sau đêm qua, khi trời đã sắp sáng, anh ôm tôi vào lòng và cứ thếngủ liền một hai tiếng, cũng là một hai tiếng mà tôi cảm thấy thoải mái nhất.
Suối đêm qua anh đối với tôi rất cẩn trọng nhưng cũng rất mãnh liệt, trên môi chỉ gọi mỗi tên tôi,liên tục nói rằng anh ấy yêu tôi.
Cũng bởi vì điều này mà trong lúc nghênh đón anh tôi cũng vừa khóc như một con chó, dáng vẻ hèn mọn vô cùng.
Bạn đang đọc truyện tại truyentop.net
Cũng sắp đến giờ, tôi tỉnh dậy khỏi giấc mộng và cẩn thận rời khỏi vòng tay của Lục Kính Đình. Anh ấy vẫn chưa giải hết rượu,ngủ rất say, vì vậy cho nên lúc tôi rời đi không tốn quá nhiều sức lực.
Mặc quần áo vào, tôi vô thức nhìn đến chiếc quần tây của Lục Kính Đình đang đặt trên một chiếc ghế sô pha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508669/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.