Ánh mắt Lục Kính Đình trở nên xa xăm, trong mắt tựa như không xác định được điểm dừng trong đám người, trên mặt không chút biểu cảm nào dao động, như thế này cũng đủ cho tôi có một dự cảm bất thường.
Tôi siết chặt lòng bàn tay, sự bất an trong lòng cùng với sự im lặng anh ta một hồi lâu càng lúc càng chồng chất.
Quả nhiên, không lâu sau, đột nhiên anh ta trả lời cùng ánh mắt kì lạ làm tình hình ở đây trở nên tốt lên: “Lục Đình Kính tôi nói một không hai, từ khi nào mà các anh tăng thuế?"
Anh Long và anh hai Long nhìn nhau, mấy người này đều có một bộ dạng khó hiểu.
Vẻ mặt của Nghĩa cũng khiếp sợ, định mở miệng kêu một tiếng anh Đình thì bị ánh mắt của Lục Đình Kính đe dọa. “Chuyện cậu ba Lục cho người đến thu thuế là thế nào?” Anh Long nghi ngờ, ánh mắt vừa rồi không những không sắc bén mà còn tỏ vẻ không hiểu chuyện như nào.Rốt cuộc Lục Đình Kính không phải người bình thường có thể gọi là đến, có thể tránh là tránh được.
Lục Đình Kính một tay chống cắm, ánh mắt nhìn đám người giữa Nghĩa một cách lưỡng lự, xem như không thấy mấy chục người của anh Long. Bước chân không nhanh cũng không chậm đi qua đám người, ảnh mắt dừng lại trên người Tân Gia Kiệt. “Tôi nghĩ là như vậy, người này mới đến gần tôi nhất, không chừng là hạm chút lợi mới ỷ vào danh tiếng tôi nên mới tăng giá lên cao, muốn hưởng lợi ngay từ bên trong. “Không có, Lục Đình Kính, anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508633/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.