Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tìm hiểu được kha khá về Nhạc Tin từ chỗ chị Tường Thanh, trong lòng tôi cũng đã có suy tính. Tiếp đó phải nghĩ cách lấy được cách thức liên lạc của Nhạc Tin, vi tình huống lần trước đặc thủ, vội phải đi cho nên không có cơ hội xin được.
Nghĩ xong bên quyết định tự mình đi tìm Tần Thiên Khải mà không chờ điện thoại của anh ta nữa.
Tôi thay một bộ quần áo, xoay người chuẩn bị ra ngoài thì thấy một chiếc Rolls-Royce màu đen chạy đến trước mặt khiến tôi vô thức nghĩ đến Lục Kinh Đinh.
Quả nhiên, khi xe dừng ở ven đường, Lục Kinh Đình bước từ trên xe xuống, ánh mắt thàn nhiên liếc nhìn tồi rồi đi thẳng về hướng này.
Tôi lùi về phía sau một bước theo bản năng tranh đường cho anh, anh đi đến trước mặt lướt qua người tôi, giọng nói nhẹ như lòng nhưng sát bên tại tôi: "Tùy tiền ra ngoài đi dạo một lát" Tôi quay người trả lời câu hỏi của anh, bóng lưng anh càng lúc càng xa cho đến tận trên tầng. Bề ngoài không nhìn ra được tâm tình dao động thể nhưng hành động lại xen lẫn và vội vã.
Anh bất ngờ đổi một bộ Âu phục màu nâu đậm đi từ trên tầng xuống, vừa đi vừa thắt cà vạt, ngũ quản sâu sắc nổi bật trên màu của quần áo khiến người ta cảm thấy rất gian tà nhưng cực kỳ hấp dẫn. "Rảnh như vậy thì đi theo anh." Anh dừng lại hai giây bên cạnh tôi, ánh mắt lướt nhanh qua người tôi một lượt. Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508583/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.