Hai mắt Lục Kính Đình liếc nhìn thuốc trong tay tôi, đứng dậy từ số pha, bước tới, tôi có một chút bối rối, nhưng vẫn không nhanh không chậm mà bỏ thuốc vào trong túi bóng, nhìn vào thẳng ánh mắt đang nhìn lên người tôi của anh ta. Ánh mắt đó làm cho tôi cảm thấy khó hiểu.
Một bóng đen phủ xuống, bao vây tôi rất chặt. Kèm theo đó chính là mùi hương mát lạnh độc quyền mà chỉ Kính Đình mới có. “Em muốn đi cùng Tần Thiên Khải sao?"
Đây không giống như một câu hỏi, mà giống như một lời khẳng định, chỉ đợi tôi trả lời mà thôi.
Lòng tôi trùng xuống, có cảm giác như bây giờ anh ấy đang rất nghi ngờ tôi, cho dù tôi không biết cái gì chuyện gì cả.
Tôi nghiêng đầu, cũng không nói dối: “Phải."
Trả lời xong, ánh mắt đột nhiên u ám đi mấy phần, nhưng cũng nhanh chóng bình thường trở lại. Chỉ là bởi vì cơ thể tôi không được thoải mái, cho nên anh ta đưa tôi đi bệnh viên mà thôi" Tôi mỉa mai nói, không muốn để cho anh nghĩ nhiều, mặt khác tôi cũng đang oán giận chuyện vừa rồi mình bị ép uống rudu.
Hại tôi phải đến bệnh viện, bây giờ lại còn chất vẫn tôi chuyện tôi nói chuyện cùng với người đàn ông khác, thật là buồn cười.
Ánh mắt Lục Kính Đình căng thẳng, có chút giật mình, chớp chớp mi mắt, lông mi che đi cảm xúc trong đôi mắt, nó tối đen đến mức tôi không thể hiểu nổi.
Sau một lúc, mới nghe thấy anh cúi đầu nói: “V sao không tìm tôi? Lại làm phiền người đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508554/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.