"Chuyện gì?" Lục Kính Đình nhìn Hắc Vũ. "Có người thừa dịp trước khi người của chúng ta đến đã cướp hàng ở bến tàu đi!" "Ai cướp?"
Hắc Vũ lắc đầu: "Không biết nữa, mục đích là lỗ hàng kia, lấy xong đi ngay, hành động quá nhanh, trong thời gian ngắn không tra ra được là ai." "Tra được." Lục Kính Đình cau mày nói, nhìn về phía Chu Phong.
Điện thoại sau lưng Chu Phong bỗng nhiên vang lên, người đứng sau cầm đến đưa cho anh ấy nghe, sau khi nghe xong anh lạnh lùng tiến tới. "Tôi không biết tại sao mấy người chắc chắn tôi là người cướp hàng bắt cóc Tân Gia Kiệt, nhưng mà khẳng định rằng lần này cậu đã làm bia bắn cho người tà rồi." Anh ấy nhìn Hắc Vũ vừa truyền tin cho Lục Kinh Đình cười lạnh: "Có nào mới tốt, lần sau ra cửa nhớ mang nó theo Lục Kính Đình xụ mặt, hai hàm nghiến chặt, ánh mắt chủ mục vào Chu Phong, cau máy tới nỗi gần xanh trên trán hán rõ này lên, tôi nhìn thấy thế thì đoán rằng anh đang tức giận nhưng không nói gì.
Thời gian lắng đọng một lúc, trong không khí tràn ngập sự khẩn trương thì Lục Kính Đình mở miệng phá vỡ nó trước: "Đi
Tôi không nghĩ nổi đi một vòng lớn như thể hóa ra lại hiểu lầm Chu Phong, có phải anh ấy hay không, vậy ai bắt cóc Gia Kiệt? "Cậu ta vừa mới tới Thanh Hải, chưa kết thủ với ai được, người kia là mối tình đầu của cậu ta cũng đã chết rồi, không phải lời nói của Chu Phong thì một chút đầu mối chúng ta cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tinh-nhat-ky-tinh-nhan/1508455/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.