Tất nhiên là sau đó hai người không thể đưa sư thầy về được.
Nếu Cao Trình làm chuyện này thì còn dễ hiểu, nhưng nếu là Lâm Khấu Khấu và Bùi Thứ thì ắt là "Không dưng bợ đỡ lấy lòng, chẳng hạng cướp bóc cũng phường gian dâm."
Tạm thời không rõ sư thầy đã phát hiện ý đồ của bọn họ chưa, dù sao ông ta cũng kiên quyết từ chối sự ân cần của hai người rồi vội vã đi trước.
Chạy một mạch về chùa, dọc đường còn cẩn thận quan sát xung quanh.
Trông cứ như sợ có tên cướp nào bất thình lình nhảy xổ ra từ trong rừng cây, bỏ ông ta vào bao tải bắt đi vậy.
Lâm Khấu Khấu và Bùi Thứ đứng từ xa nhìn theo, thấy bóng sư thầy mỗi lúc một khuất vào bóng đêm, không khỏi bật ra tiếng thở dài.
Xem ra không dễ ăn rồi.
Bây giờ hai người đã quyết định không đi nữa thì làm gì còn tâm trạng ăn tiệc chia tay? Họ bèn nói đôi câu tạm biệt mọi người rồi cùng nhau về lại khu thiền tu.
Lâm Khấu Khấu mở cửa phòng mình ra, Bùi Thứ cũng theo vào.
Mùi thuốc lá đêm qua đã bay hết.
Hai người một thì ngồi trên ghế, một thì đứng tựa cửa sổ nhìn nhau. Mới đầu họ yên tĩnh giây lát, sau đó chẳng biết ai bật cười trước mà cứ cười mãi một lúc mới ngừng được.
Không còn nghi ngờ gì nữa, họ muốn đào Trí Định!
Lâm Khấu Khấu không kìm được mà mắng: "Tại sao đi nát vùng này mà người cần tìm lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim/3612184/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.