Cao Trình ngớ ra mấy giây mới hiểu ý cô, cười khổ nói: "Đâu có, em có pha gì đâu."
Gã vẫn còn muốn sống trong lớp thiền tu mà.
Thầy Trí Định là sư thầy giảng dạy lớp thiền tu, sao gã dám cả gan làm vậy được?
Thế là Lâm Khấu Khấu nhìn chằm chằm ly nước chanh trước mặt sư thầy, nghĩ trăm lần vẫn không hiểu nổi. Sư thầy uống nước chanh mà cũng say à? Sao cùi bắp dữ vậy?
Tuy không mở miệng nhưng Bùi Thứ cũng có cùng suy nghĩ với Lâm Khấu Khấu.
Câu sư thầy vừa nói quá sức kinh hồn táng đảm, đừng nói là hai bọn họ mà tất cả người ngồi đây đều không tin nổi.
"Thầy nói đùa cứ như thật, ngành ấy lớn như thế, ảnh hưởng đến công ăn việc làm của bao nhiêu người, sao nói toang là toang được?" Có người nhìn quanh một vòng, thấy bầu không khí hơi nguội vội vàng xoa dịu, "Suýt nữa thì con bị thầy dọa rồi..."
Nhưng Trí Định không tiếp lời anh ta, còn xụ mặt nói: "Tôi không nói đùa."
Cả phòng bỗng chốc im re, mọi người đưa mắt nhìn nhau.
Lâm Khấu Khấu khẽ nhíu mày nhìn Trí Định hồi lâu, đột nhiên hỏi: "Ai cũng biết hiện nay ngành dạy thêm phát triển như tên bắn, toàn xã hội không có gia đình nào là không có nhu cầu về tài nguyên giáo dục. Chiếu theo tình hình từ năm ngoái và nửa đầu năm nay thì toàn ngành đã có 230 phi vụ góp vốn, kim ngạch góp vốn đạt hơn 68 tỷ, hơn nữa giới tư bản vẫn liên tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim/3612183/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.