Có vẻ như Bùi Thứ đã sớm đoán được phản ứng của cô nên không hề kinh ngạc chút nào: "Muộn rồi."
Lâm Khấu Khấu: "..."
Bùi Thứ nghiêm túc nói: "Dù thế nào thì tôi cũng không chịu lỗ đâu. Đã leo lên núi rồi, không thể về tay không được. Hơn nữa chuyện này đâu có gì là quá đáng."
Lâm Khấu Khấu cảm thấy anh thực sự là một tên điên: "Thế mà còn không quá đáng ư?"
Bùi Thứ nói: "Chứ không phải Trương Hiền là của chùa Thanh Tuyền à?"
Lâm Khấu Khấu: "..."
Bùi Thứ có suy nghĩ logic của riêng mình: "Ông ta là người của chùa Thanh Tuyền mà lại biến chúng ta thành con cờ, gài bẫy chúng ta một chuyến tay không thì thôi đi, còn phải vẽ đường cho đối thủ, thế thì xấu xa quá rồi đúng không? Vậy thì chúng ta đào vài người trong lớp thiền tu của chùa thì có làm sao? Ăn miếng trả miếng, đây gọi là công bằng đấy."
Lâm Khấu Khấu nhìn mà chỉ biết thở dài.
Bùi Thứ quan sát nét mặt của cô rồi cười một tiếng, hiếm khi nghiêm mặt nói thêm: "Hơn nữa, nếu đang tìm người cho Đổng Thiên Hải thì không nên buông tha bất cứ khả năng nào. Chất lượng trình độ của người trong lớp thiền tu đúng thật là cực kỳ cao, tôi nghĩ chúng ta có thể sàng lọc lại thật đấy."
Có thể tìm ra ứng viên từ học viên lớp thiền tu à?
Lâm Khấu Khấu lập tức nhướng mày một chút, cô nhanh chóng lướt qua danh sách học viên lớp thiền tu trong đầu, thật sự phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim/3612179/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.