Doanh trại quân Lương, ngoại thành Thương Châu.
Trong doanh trại của chủ soái, Kỷ Minh mặc áo giáp vàng, vuốt ve cây cung bạc, miệng mỉm cười. Thấy người đưa tin đến thì không ngẩng đầu lên, nói: “Thế nào rồi?”
Người đưa tin quỳ một chân xuống, nói: “Bẩm vương gia, theo kế sách của vương gia, mấy tháng trước đã có mật thám vào Liêu Châu, trước mắt kinh thành Liêu Châu của Tấn Quốc người người đều đang đồn đãi nói Nhạc gia của Tĩnh Quốc Công phủ bất mãn với việc Vũ Đế tứ hôn con gái mình cho Sài Chiêu. Nghe nói Vũ Đế vô cùng giận dữ, mắng cả nhà Nhạc Thịnh không biết tốt xấu, một nữ tử đã mất đi danh dự còn hy vọng gả cho nhà quyền quý gì nữa…”
“Còn gì không…” Kỷ Minh khẽ ngã người, hỏi khẽ.
“Không chỉ như thế!” Người đưa tin nháy mắt. “Không ngoài dự đoán của vương gia, gần đây Nhạc gia và Sài gia thường xuyên thư từ qua lại. Thuộc hạ đã làm theo căn dặn của vương gia, làm giả vài bức, bảo người của chúng ta ở Liêu Châu trình lên Vũ Đế…”
“Làm tốt lắm!” Kỷ Minh cười to vài tiếng. “Tin chắc sau khi xem những lời trong thư, có lẽ Vũ Đế không đơn giản là chỉ tức giận thôi nhỉ.”
Người đưa tin bước lên một bước, nói nhỏ: “Đương nhiên rồi. Nhiều ngày trước Nhạc Thịnh đã phát hiện quân ta có hành động nên thư xin cứu viện đã sớm được trình đến tay Vũ Đế, nhưng phía kinh thành Liêu Châu vẫn không có động tĩnh gì. Xem ra… Vũ Đế đã không còn tin tưởng Tĩnh Quốc Công phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/san-tim-nang/96194/chuong-6-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.